Phía bên kia đống đổ nát của cỗ xe, những ngón tay của Meg
McCaffrey động đậy. Cái bịt tai bằng hoa blubonnet của cô rung lên khi cô
hít một hơi sâu. T achuaw bao giờ cảm thấy vui đến thế khi nhìn thấy
những bông hoa dại run lên trong tai của ai đó!
Ta đẩy vai của mình để chống lại những cơn gió. Ta vẫn không thể
vượt qua được, nhưng hàng rào dường như đã mỏng hơn, như thể Medea
đang mất tập trung với những tay sai của cô ta. Venti là những linh hồn hay
thay đổi. Nếu không có Medea điều khiển, những đầy tớ trên không sẽ rất
dễ mất hứng thú và bay đi tìm chim bồ câu hoặc phi công lái máy bay để
quấy rối.
"Thật can đảm, Piper," nữ phù thủy nói. "Caligua muốn giết ngươi và
Jason Grace, ngươi biết không. Nó sẽ đơn giản hơn. Nhưng ta đã thuyết
phục ông ta rằng nó sẽ tốt hơn khi để ngươi phải chịu đựng sự trục xuất. Ta
thích cái ý tưởng ngươi và người cha phàm trần nỏi tiếng của ngươi mắc
kẹt trong một trang trại bẩn thỉu ở Oklahoma, cả hai người sẽ dần trở nên
điên cuồng bởi sự nhàm chán và sự tuyệt vọng."
Cơ hàm của Piper căng cứng. Đột nhiên cô khiến ta nhớ đến mẹ của
cô ấy, Aphrodite, bất cứ khi nào một ai đó trên Trái Đất so sánh vẻ đẹp của
họ với cô. "Cô sẽ phải hối hận khi để ta sống."
"Có thể," Medea nhún vai. "Nhưng nó thật vui khi nhìn thế giới của
ngươi sụp đổ. Cũng như với Jason, cậu chàng đáng yêu với cái tên của
người chồng trước của ta-"
"Điều gì với cậu ấy?" Piper hỏi. "Nếu cô làm cậu ấy bị thương-"
"Làm bị thương cậu ta? Không hề! Ta nghĩ bây giờ cậu ta đang ở
trường, nghe những bài giảng nhàm chán, hoặc viết một bài tiểu luận, hoặc
bất kì công việc nhàm chán nào mà những đứa trẻ phàm trần làm. Lần cuối
cùng mà các ngươi ở trong địa cung..." Cô ta cười. "Đúng vậy, tất nhiên ta