ĐỊA NGỤC DU KÝ - Trang 143

Thánh Hiền Đường

143

lợi của nhân viên lại khắc nghiệt vô cùng, nên các công
nhân thường oán hận. Nếu như có những đoàn thể từ
thiện đến nhờ giúp đỡ, tôi đã chỉ cho được khoảng 500
đồng, thực quả thiếu thiện tâm. Như có kẻ ăn xin hoặc bạn
bè thân quyến nghèo túng tới mượn tiền, thì sai đầy tớ ra
nói dối là đi vắng. Trong nhà thì ăn uống sơn hào, hải vị
chẳng hề tiết kiệm, ngoài thì nuôi nhiều tình nhân, xây nhà
vàng để chứa người đẹp, mỗi tháng tiêu phí hàng bao chục
ngàn đồng. Hai năm trước đây chết vì bệnh áp huyết cao,
liền bị án đày xuống Ngục Đói Khát, tuy mặc đồ âu phục
nhưng không có sơn hào hải vị mà ăn, mỗi tuần lễ chỉ được
một chén rau, chén cháo thay cơm, ba ngày đã đói lả hôn
mê. Âm binh đầu trâu mặt ngựa lấy nước xối cho tỉnh lại,
thật là thống khổ vô cùng, bụng đói, ruột quặn từng cơn
chịu không nổi, ngài có đồ ăn, xin làm ơn cho tôi một chút
ít, tôi đói lắm.(1)
Ngục Quan: Quân súc sanh, mau lại đây, không được làm
rộn, mi tự làm tự lãnh, hưởng thụ quá nhiều, không được
kêu khóc. Rồi kêu nữ tội ra, mau khai rõ những tội mà
ngươi đã phạm ở chốn trần gian cho Dương Thiện Sinh
đây nghe.
Nữ Tội Hồn: Khi còn sống tôi là vợ của một người giàu
có, nhân chồng tôi mở công xưởng kinh doanh, chuyên
xây cất nhà cửa, nên từ nhà nhỏ mà được ở nhà lớn. Vì
nhiều tiền nên ngày càng nhiễm thói bất lương, học đánh
bài, ngày đêm say mê cờ bạc, quên hết trách nhiệm gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.