ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 136

"Em nói về những người sống quanh em à?" Cao Huyền dừng xe trước đèn
đỏ.
"Cũng gần như thế. Em luôn cảm thấy hình như mình sống ở một thế giới
khác."
"Tại sao thế? Chắc là vì những chuyện trước đây?"
"Ngày trước..." Cô bỗng như bị một cái gì đó đâm nhói, cô vội nhắm
nghiền mắt. Cái bóng gớm ghiếc ấy lại hiện lên trong óc, khiến cô run run
hồi lâu không nói được câu gì.
Lại gặp đèn đỏ. Ánh mắt như có sức mạnh thấu thị của Cao Huyền chăm
chú nhìn cô: "Em sao thế?"
Xuân Vũ cười, lắc đầu, rồi nói lảng sang chuyện khác: "Tại sao anh đưa em
đến phòng tranh của anh?"
"Vì anh muốn cho em một niềm vui bất ngờ nho nhỏ."
Nửa giờ sau, Cao Huyền đưa Xuân Vũ đến trước một toà nhà lớn bên bờ
sông Tô Châu, có lẽ toà nhà này xây vào những năm 30 thế kỷ 20. Dọc bờ
sông có một số gallery nghệ thuật, phòng tranh của Cao Huyền nằm ở vị trí
kém nổi bật nhất, chỉ có bề mặt nho nhỏ, phía trên treo tấm biển "Phòng
tranh Tý Dạ".
"Phòng tranh Tý Dạ (Tý Dạ = Nửa Đêm) - cái tên thật đặc biệt!"
Cao Huyền mỉm cười, dẫn cô bước vào. Thực ra nó là một hành lang hẹp
và sâu, hai bên treo các bức tranh sơn dầu. Đi vào nơi đầy mùi thuốc vẽ
này, cô có cảm giác như bước vào một thế kỷ khác. Các bức tranh đều vẽ
theo phong cách cổ điển, phần lớn là sao lại các tác phẩm thời kỳ phục
hưng, có một số là tranh chân dung người Trung Quốc.
Xuân Vũ vừa xem vừa hỏi: "Tất cả đều là anh vẽ à?"
"Không. Anh chỉ vẽ một số ít thôi. Anh mở phòng tranh này thực ra không
nhằm mục đích kiếm tiền, chủ yếu là vì thấy cách sống này rất tự do." Cao
Huyền bước đến chỗ cầu thang, nơi tận cùng của hành lang. "Chúng ta lên
gác xem!"
Xuân Vũ bước theo, lên chiếc cầu thang khá dốc, rồi vào một căn phòng
rộng rãi. Ở vị trí bắt mắt nhất ngay khi vừa vào cửa, cô nhìn thấy một
khuôn mặt quen thuộc - chính là cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.