ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 170

yên vui."
"Xuân Vũ, em sẽ không sao cả!"
Nhưng cô chỉ gượng cười: "Thôi nào, em biết anh đang an ủi em."
Họ đi tiếp trên con đường nhỏ, Xuân Vũ không kể cho Cao Huyền biết sự
việc xảy ra ở tàu điện ngầm sáng nay, có lẽ dù kể lại thì chẳng ai chịu tin.
Cô bỗng nói mình thấy lạnh, vội vã chào Cao Huyền, rồi rảo bước về khu
ký túc xá.
Đã gần nửa đêm, căn phòng vẫn sáng đèn.
Lại là một đêm dài một mình một bóng. Xuân Vũ lặng lẽ ngồi trước cửa sổ,
nhìn chiếc di động Samsung của mình, chờ tin nhắn từ địa ngục. Cô đã nhìn
thấy người cha qua đời từ lâu, liệu cô còn có nguyện vọng gì nữa?"
Đúng 12 giờ đêm.
Tín hiệu vang lên rất chuẩn giờ, vẫn là số máy ấy, cô mở xem tin nhắn:
"Bạn đã vào tầng 13 địa ngục, hãy lựa chọn: 1. Người mà bạn hận nhất; 2.
Cơn ác mộng đáng sợ nhất; 3. Nơi bạn muốn đến nhất."
Xuân Vũ nín thở, bình tĩnh suy nghĩ một lúc. Ánh mắt cô bỗng trở nên rất
đáng sợ, dường như tràn ngập sát khí. Cô từ từ nhấn "1. Người mà bạn hận
nhất."
Trong chớp mắt, một khuôn mặt tràn ra như làn sương khói, cô biết đây chỉ
là ảo giác, cô gắng bình thản nhớ lại cái khuôn mặt đó, nhớ lại cái đêm
đáng sợ ấy...
Địa ngục đã trả lời:
"Người mà bạn hận nhất là ai? Bạn sẽ có cơ hội để trả thù."
Ánh mắt Xuân Vũ vẫn rất đáng sợ, hình như cô đã biến thành một người
khác. Như khắc chữ trên gỗ, ngón cái của cô nhấn các phím thật mạnh, màn
hình hiện lên hai chữ:
Bố dượng.
Và lập tức gửi tin nhắn này đi.
Cuối cùng, như ho bật ra một hòn đá đang chẹn nơi lồng ngực, Xuân Vũ
thét lên một tiếng. Cô cảm thấy mình chưa bao giờ điên rồ như lúc này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.