ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 172

đói bụng từ lâu, trên bàn có một suất ăn bố trí cho người làm ngoài giờ. Ăn
xong bữa tối, cô chuẩn bị ra về.

Ra ngoài cửa phòng, bỗng có một giọng nói rầu rầu vang lên từ phía sau:
"Họ đã về cả rồi à?"
Câu nói bất ngờ khiến cho Xuân Vũ phát hoảng, cô hồi hộp quay lại, thì ra
là giám đốc Nghiêm Minh Lượng. Cô cúi đầu: "Vâng. Họ đã về, tôi cũng
đã làm xong việc."
Vẻ nghiêm nghị của Minh Lượng bỗng trở nên hiền hoà: "Hôm nay cô vất
vả quá. Hãy sang phòng tôi ngồi chơi đã."
Xuân Vũ tuy rất căng thẳng nhưng cũng không thể từ chối, cô vào phòng
giám đốc, ngồi lên đi văng ở đó.
"Rất mệt phải không?"
"Không sao ạ."
"Mới đi làm, ai cũng thế cả. Cô còn khá là nhẹ nhõm đấy! Hồi ở nước
ngoài, tôi gian nan ra sao các cô khó mà tưởng tượng nổi!"
Ánh mắt Minh Lượng cứ như kiến bò trên mặt cô, khiến toàn thân cô như
nổi da gà. Cô cúi đầu nói:
"Anh Lượng ạ, tôi đến đây làm, chủ yếu là để điều tra xã hội làm tư liệu
cho luận văn tốt nghiệp."
"Luận văn gì? Tôi nhớ luận văn tốt nghiệp đại học của tôi ngày trước viết
về mạng Internet làm thay đổi phương thức sinh hoạt của con người, hồi đó
nhiều người còn chưa biết Internet là gì, nhưng ngày nay chẳng ai có thể
tách rời mạng."
"Tiêu đề luận văn của tôi là “Tin nhắn di động và sự kết nối của nhân
loại”".
"Một đề tài quá hay. Đúng là cuộc sống của rất nhiều người đang thay đổi
vì nó." Vừa nói anh vừa xáp lại gần Xuân Vũ khiến cô đành phải lùi sang
một bên cái bàn. Bỗng nhiên có một khuôn mặt loáng qua mắt cô rất nhanh
như một tia lửa.
Đó là cái khung ảnh đặt trên bàn của Minh Lượng, ảnh một thiếu nữ.
Không nhìn rõ phông nền, chỉ thấy khuôn mặt cô gái đang mỉm cười và đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.