ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 171

Sái Tuấn

Địa ngục tầng thứ 19

Dịch giả: Trần Hữu Nùng

- 15 -

TẦNG 14 ĐỊA NGỤC

Nhiệt độ đã xuống 0 độ C.

Chín giờ sáng, Xuân Vũ choàng cái khăn thật dày, rồi vội vã ra khỏi phòng.

Dự báo thời tiết nói là trong vài ngày tới sẽ có một đợt không khí lạnh từ
Xi-bê-ri tràn xuống, có thể có tuyết rơi. Các nữ sinh viên dù thích làm đẹp
đến mấy cũng đành phải "hy sinh" vậy, họ mặc những bộ trang phục trượt
tuyết xù xì dày cộp.

Xuân Vũ vẫn đi tàu điện ngầm đến công ty. Trong toa xe chật chội, ồn ào,
cô cố tìm một chỗ ngồi tàm tạm có thể nhìn rõ khuôn mặt những người
xung quanh. Mọi khuôn mặt đều nhàn nhạt lạnh lùng, không thấy cái khuôn
mặt mà cô mong nhìn thấy - không, có lẽ không nhìn thấy thì hơn.

Đến công ty rồi, Xuân Vũ nhận ra thái độ của CoCo có phần lạnh nhạt với
mình, cô thấy không mấy dễ chịu, chỉ còn biết cặm cụi ngồi trước màn
hình. Vì hôm qua gần như cô chẳng làm việc, nên hôm nay cô rất mải miết,
ngồi liền mấy tiếng đồng hồ cho đến chiều, chỉ nghỉ một lúc để ăn trưa.

Có điều, hôm nay ngẫu nhiên có một cô xin nghỉ ốm, nên Xuân Vũ đành ở
lại làm thêm giờ. Cô lại tiếp tục ngồi trước màn hình vài giờ. Rồi nhận ra
ngoài kia đã sắp tối, vô số ánh đèn nê-ông đã toả sáng, CoCo và những
người khác đã lẳng lặng ra về, phòng làm việc chỉ còn một mình Xuân Vũ.

Căn phòng trống vắng, bỗng yên tĩnh hẳn đi. Xuân Vũ đứng dậy vươn vai,
vận động... Một ngày ngồi lỳ bên máy tính, cổ mỏi, đau khiếp thật. Đã thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.