ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 232

đường nhỏ không 1 bóng người. Tuyết trên mặt đường bắn tung tóe, chiếc
Passat như 1 con báo lao nhanh trong đêm. Họ đã ra khỏi đường 9 Hoàng
Tuyền.
Cao Huyền không đưa Xuân Vũ về trường, anh lái xe về khu nhà bên bờ
sông Tô Châu. Anh cõng cô vào phòng tranh của anh, rồi đi cầu thang lên
thẳng tầng 3. Đây là 1 căn hộ rộng rãi 1 người ở, ít ra phải hơn trăm mét
vuông. Anh đưa Xuân Vũ vào buồng tắm, lúc này Xuân Vũ đã dần tỉnh táo
trở lại. Cao Huyền khẽ nói: "Em mau tắm nước nóng ngay, kẻo sẽ ốm mất!"
Xuân Vũ đã lạnh cóng, cô cởi đám áo quần của Cao Huyền ra, rồi nhanh
chóng bước vào bồn nước nóng. Mặt cô trắng nhợt, huyết quản dường như
đã đông cứng. Cô nhắm mắt, ngâm mình, để cho hơi nóng thấm vào từng
mạch máu. Hơi nóng bốc lên mù mịt trong buồng tắm, nhưng cô cảm nhận
mình như vẫn đang chìm dưới đáy bể bơi, vẫn nằm trong nước lạnh như
băng. Cứ như thế, sau hơn 1 giờ cô mới thấy người đã ấm trở lại như
thường, làn da cũng hồng hào, đầu óc cũng thật sự tỉnh táo. Ít ra cô cũng
biết mình vẫn còn sống.
Ở cửa buồng tắm đã treo 1 số quần áo phụ nữ rất tinh tươm, lúc nãy Cao
Huyền đã ra ngoài mua về cho cô. Mặc quần áo xong xuôi, cô bước ra. Cô
thấy mệt rũ như sắp sụp xuống.
Cao Huyền đã chuẩn bị gian phòng nhỏ dành cho Xuân Vũ, cô nằm vật trên
giường như đang ngủ mê. Anh đắp cho cô chiếc chăn dày, pha cho cô tách
cà phê nóng. Sau đó, anh tắt đèn, bước ra.
Xuân Vũ đang chập chờn sắp ngủ, miệng cô lẩm bẩm...
"Bạn đã đi qua tầng 18 địa ngục, bước vào tầng 19."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.