ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 234

Cửa phòng bỗng mở ra, Cao Huyền bước vào. Anh thấy Xuân Vũ đã tỉnh
dậy bèn ngồi xuống bên giường, nói: "Em còn thấy lạnh không? Nếu vẫn
thấy chưa ổn, anh sẽ đưa em đi viện ngay."
Xuân Vũ thẫn thờ nhìn anh, im lặng hồi lâu, rồi cô bỗng ôm chầm lấy anh,
lẩm bẩm: "Bây giờ em rất ổn rồi, chỉ cần có anh ở bên... em chỉ cần có anh
ở bên..."
Cao Huyền khẽ hôn Xuân Vũ: "Em không sao là tốt rồi. Nếu em xảy ra
chuyện gì, anh thực sự không biết sẽ sống ra sao."
"Tại sao tối qua anh cũng đến bể bơi?"
"Vì anh cũng nhận được tin nhắn về tầng 18 địa ngục, chỉ dẫn anh đến ngôi
trường đó. Đêm tối tuyết rơi, anh đi vào khu trường vắng vẻ, cuối cùng đi
đến bể bơi thì thấy em bị rơi xuống nước. Anh lập tức cởi áo nhảy xuống
cứu em lên. Sau đó đưa em về đây."
Xuân Vũ đã hiểu rõ tất cả nhưng vẫn còn băn khoăn: "Tối qua anh có trông
thấy 1 người đàn ông ở bể bơi không?"
"Người đàn ông nào?"
"Một người tuổi trung niên cao lớn, trông gớm ghiếc, toàn thân bốc ra 1 thứ
mùi quái dị. Ông ta bước lại gần em khiến em ngã xuống bể bơi."
"Không, anh không nhìn thấy ai khác. Chỉ thấy em đứng bên thành bể,
ngây người kinh ngạc nhìn về phía trước, sau đó sợ hãi lùi lại rồi ngã xuống
nước."
Đôi mắt Xuân Vũ mở to: "Anh nói là không hề có người đàn ông nào à?"
"Tất nhiên là không!"
Cô lắc đầu, hít thở thật sâu: "Chẳng lẽ là em bị ảo giác?"

Cao Huyền nhẹ nhàng vuốt mái tóc Xuân Vũ, nói: "Đừng nghĩ ngợi lan
man nữa, có lẽ những thứ mà em tưởng tượng không hề tồn tại."
Xuân Vũ nhắm mắt cố hồi tưởng lại, cô nghĩ ra rằng lúc đó mình đã hoang
tưởng - mùa hè năm 15 tuổi cô đã giết ông bố dượng thật sao?
Đôi môi cô run run, sao cái hồi ức đó lại rõ đến thế? Không! Cô nhớ rằng
không hề có cái buổi tối như vậy, đâu có chuyện máu me đầm đìa và con
dao nhọn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.