ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 233

Sái Tuấn

Địa ngục tầng thứ 19

Dịch giả: Trần Hữu Nùng

- 20 -

TẦNG 19 ĐỊA NGỤC

Trôi giạt trong biển băng rất lâu, Xuân Vũ từ từ nổi lên mặt nước.

Mí mắt vẫn nặng chình chịch nhưng rồi cô vẫn mở mắt ra, chỉ thấy 1 làn
ánh sáng mờ đục. Cô chớp chớp mắt thật mạnh rồi nhận ra đây là 1 căn
phòng hoàn toàn xa lạ, mình đang nằm trên giường đệm êm ái, tấm rèm cửa
khá dày che ánh sáng. Trên bức tường trước mặt treo bức tranh "Đi tuần
đêm" của Rembrandt, dưới ánh đèn bố trí rất khéo, thấy rõ 1 tốp người Hà
Lan thế kỷ 17 đang đi tuần tra trên phố.

Cô cố ngồi dậy, nhớ lại những chuyện xảy ra tối qua. Cô đã vào tầng 18 địa
ngục - 1 ngôi trường đại học dân lập đã ngưng hoạt động, cô làm theo các
tin nhắn và chữ viết, rồi đi đến khu bể bơi của trường. Đứng bên bể bơi, cô
nhớ đến điều bí mật sâu kín nhất trong lòng cô. Người bố dượng đã chết từ
lâu bỗng xuất hiện, ông ta dần áp sát khiến cô tuyệt vọng rồi bị ngã xuống
bể bơi. Lúc sắp chết đuối thì Cao Huyền nhảy xuống cứu, rồi đưa cô về
đây. Đúng thế, đây là nhà Cao Huyền, phía dưới là phòng tranh của anh.

Hai tay cô ôm vai, hít 1 hơi thật sâu. Cô đã đi qua tầng 18 địa ngục, vậy thì
tầng 19 sẽ là gì đây?

Cô bỗng nhớ ra rằng, tối qua, máy di động của cô, quần áo ướt của cô đều
để lại ở cái bể bơi ấy. Vậy thì có lẽ cô không thể chơi tiếp trò chơi địa ngục
được nữa!

Nhưng, cô còn chưa ra khỏi địa ngục! Có 1 u linh nào đó vẫn đang chờ cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.