ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 94

“Tối qua anh phát hiện ra 1 điều rất quan trọng, liên quan đến chuyện địa
ngục”.
Xuân Vũ phát hoảng, nhưng cô vẫn giữ được giọng nói bình tĩnh: “Anh đã
phát hiện ra điều gì?”.
“Quán cà phê địa ngục…” Cao Huyền đờ đẫn nói: “Trong trò chơi địa ngục
có 1 nơi gọi là Quán cà phê địa ngục, em đã gặp chưa?”.

Lúc này họ đi trên con đường có bóng cây che phủ, hai bên đường là những
cây ngọc lan xum xuê, nước mưa rơi trên mặt đất ẩm ướt, rất dễ đem lại
cho người ta cảm giác lãng mạn. Bên đường đang có 1 cái đình nho nhỏ,
đang vắng bóng người, họ rảo bước vào trong đó tránh mưa. Xuân Vũ thu
cái ô lại, ngắm nhìn những hạt nước đang rỏ xuống từ mái hiên. Nghĩ về
câu hỏi vừa rồi của Cao Huyền, cô thấy bồn chồn thấp thỏm, nhưng vẫn
nói: “Vâng, em đã vào Quán cà phê địa ngục”.
Cao Huyền thở dài, thất vọng. Ngay cái dáng vẻ anh ngẩng lên nhìn trời,
trông cũng rất phong độ, các nữ sinh luôn trầm trồ là phải.
Anh trịnh trọng nói: “ở Quán cà phê địa ngục em có thấy rất nhiều nick
name kỳ quái không?”.
“Đúng, rất kỳ quái, nhất là…”.
“Đừng lên nói chuyện với Mazolini”.Cao Huyền bất ngờ ngắt cô bằng 1
câu mơ hồ.
Xuân Vũ thấy mình như 1 cô học trò mắc lỗi bị thầy giáo nhắc nhở. Cô im
lặng.
Anh tiếp tục nói, giọng chắc nịch: “Nghe rõ chưa? Tuyệt đối em không
được nói chuyện với Mazolini, kẻo em sẽ gặp phải những chuyện vô cùng
đáng sợ, hắn sẽ dẫn lữ khách địa ngục như em vào lối rẽ nguy hiểm”.
“Lối rẽ?”. Tim Xuân Vũ đập mạnh trong lồng ngực, cô cố giữ cho mình
đừng run lên.
Cao Huyền như đang nghiêm khắc nhắc nhở 1 cô học trò, anh lớn tiếng:
“Điểm cùng của lối rẽ chính là GAME OVER”.
Lại là GAME OVER, đêm qua Mazolini cũng nhắc đến từ này. Xuân Vũ
không thể gan lỳ nổi nữa, mưa vẫn đang rơi, đầu óc cô bấn loạn, cô lắp bắp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.