ĐỊCH HẬU - Trang 156

Hắn càng sợ, nàng sẽ đến trước mặt hắn, nói hắn thả nàng đi.

Hắn không làm được.

Kể cả hắn biết cầm tù nàng trong hoàng cung nàng sẽ không vui vẻ gì,

ngay cả khi hắn biết trong lòng nàng không có hắn thì hắn vẫn không muốn
buông tay.

“Bệ hạ, nô tài đã đưa nương nương về Ngọc Ninh cung nghỉ ngơi”.

Thôi Nguyên Bái đã quay lại.

Nghiêm Tuyển rũ mắt, ánh sáng chuyển lưu trên khuôn mặt: “Khí sắc

của Hoàng hậu thế nào?”.

“Bẩm bệ hạ, nương nương nhìn... có chút tiều tụy”.

“Đã phân phó ngự y bốc thuốc bổ và ngự trù chuẩn bị đồ ăn tốt cho

nàng chưa?”.

“Tất cả đều tuân theo ý của bệ hạ, thỉnh thoảng các ngự y sẽ đến Ngọc

Ninh cung bắt mạch cho nương nương, chuẩn bị một ít thuốc an thai. Nô tài
lúc nào cũng coi chừng, bệ hạ yên tâm”.

“Ta biết rồi, không có gì thì ngươi lui ra đi, trẫm muốn suy nghĩ một

mình”. Nghiêm Tuyển xoa xoa chân mày, giấu đi khổ sở và tự giễu.

Thôi Nguyên Bái mở mồm muốn nói nhưng lời nói lại nuốt về trong

bụng. Ông không hiểu tại sao Duệ Đế rõ ràng rất quan tâm đến Hoàng hậu
nhưng lại không đến Ngọc Ninh cung mà chỉ cho người đến chiếu cô
Hoàng hậu. Chỉ cần người rảnh một chút là lại đến Trích Ngọc các gần
Ngọc Ninh cung chờ đợi, thỉnh thoảng lại nghe Ảnh vệ bẩm báo về tình
hình của nương nương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.