ĐỊCH HẬU - Trang 46

Xem ra Hoàng hậu của hắn đối với hắn không phải là hoàn toàn thờ ơ.

“Một mình nàng ở đây không sợ sẽ có việc nguy hiểm sao? Nếu buổi

tối buồn chán muốn đi dạo một chút thì nàng nên dẫn theo mấy cung nhân”.

Nghiêm Tuyển đưa tay ra, kéo bàn tay nhỏ của nàng nắm chặt lại.

Nàng cứng người nhưng cũng không phản kháng, để cho hắn dắt.

“Cảm ơn bệ hạ đã quan tâm, ta sẽ nhớ”. Nàng đè xuống xôn xao trong

lòng, cười nhẹ một tiếng. Mắt phượng nhìn nụ cười này, có chút tham lam,
lại có chút vui vẻ. Nghiêm Tuyển nắm chặt bàn tay nhỏ bé của nàng, dắt
nàng đi về phía Ngọc Ninh cung.

“Bệ hạ?”. Hai gò má của nàng nóng lên dưới ánh mắt của hắn.

“Đêm đã khuya, trẫm đưa nàng về”. Hắn nghiêng đầu, nở nụ cười đẹp

như thiên tiên.

Nhịp tim của nàng lỗi một nhịp, cổ trắng rũ xuống, lại không dám mở

miệng, cố gắng nén suy nghĩ cổ quái không nên có.

Hắn là Nghiêm Tuyển, là Hoàng đế của Kim Lương, là người đã đoạt

đi sự tự do của nàng, nàng không thể thích hắn, tuyệt đối không thể.

Hắn chỉ có thể là kẻ địch của nàng, trừ cái đó ra, thì cái gì cũng không

phải.

Vài ngày sau.

“Nương nương, coi như là nô tỳ van ngài, ngài mau hồi cung tắm rửa

thay quần áo, vừa rồi Thôi tổng quản đã sai người qua nói một chút nữa
Hoàng thượng sẽ di giá đến Ngọc Ninh cung”.

Tĩnh Nhi khóc không ra nước mắt, Lạc Quỳnh Anh khoác một cái áo

dài màu hồng cánh sen thiêu những cánh bướm, trên đầu không cài trâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.