ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 1000

Nghe Vân Lãnh Ca trả lời như vậy, nàng thâm tình lẩm bẩm bên tai

hắn, trái tim Mộ Dung Diệp căng như dây cung trong nháy mắt gảy lìa,
trong mắt dâng lên cảm động, tay ôm chặt eo nàng, bỗng nhiên cảm thấy
hốc mắt có chút chua xót, muốn biểu đạt toàn bộ lời nói trong lòng ra
ngoài, nhưng lại không biết phải nói thế nào!

"Thật ra, thiếp đã sớm chán ghét Kinh thành ngươi lừa ta gạt, thiếp chỉ

lo lắng chàng không yên lòng cho Đông Dương, cho nên vẫn không nói ra
muốn rời đi, không ngờ chàng đã nói trước, quả thật tâm hữu linh tê nhất
điểm thông [2]?" Vân Lãnh Ca cười nói, đầu khẽ tựa vào vai Mộ Dung
Diệp, chậm rãi nói ra nội tâm mình: "Thiếp muốn sống ở một nơi không có
ai quấy rầy cùng với chàng, trồng vài mẫu rau dưa, nuôi rất nhiều gà vịt,
sinh hai đứa bé, không có việc gì có thể ngắm mặt trời mọc, cùng nhau đến
già, cùng nhau đầu bạc, sau đó sẽ thấy được nếp nhăn trên mặt đối phương,
cả đời không buồn không lo đầu bạc đến già, A Diệp, đây chính là cuộc
sống thiếp muốn sống nhất, cho dù bình thản như nước, nhưng tâm trí thiếp
luôn hướng về nó!"

[2] tâm hữu linh tê nhất điểm thông: tâm linh tương thông

Mộ Dung Diệp không nói gì, càng thêm ôm chặt người trong lòng,

cảm thụ hai trái tim gần kề, ăn ý không cần nói rõ, qua hồi lâu, nhỏ giọng
nói: "Lời Ca nhi chính là suy nghĩ của ta, tâm nguyện lớn nhất cuộc đời này
của ta, chính là cùng nàng cầm tay quy ẩn, đi khắp mỗi ngõ ngách của
giang sơn này."

Nghe vậy, Vân Lãnh Ca dịu dàng cười, khẽ nói: "Được, chỉ mong

quân tâm tự ngã tâm, định bất phụ tương tư ý!"

[3] quân tâm tự ngã tâm, định bất phụ tương tư ý: Chỉ mong lòng

chàng như lòng thiếp,

nhất định không phụ nỗi niềm nhớ nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.