ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 156

như quên mất Vân Bá Nghị đang ôm lấy nàng ta, nhất thời kéo cả Vân Bá
Nghị cũng ngã trên giường.

Vân Xuân Ca cũng quay đầu thấy Vân Lãnh Ca, con ngươi nhất thời

phóng đại, nhanh chóng đứng dậy, thân thể không nhịn được lui về phía
sau, dùng sức cắn môi dưới, hàm răng phát run, thân hình cũng run lẩy bẩy,
lưng dùng sức chống đỡ cột gỗ bên cạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt như
tuyết, tràn ngập vẻ sợ hãi.

Vân Bá Nghị bị Nhị Di Nương trực tiếp kéo ngã xuống giường, có

chút không vui, nhưng khi thấy nàng sợ hãi núp ở góc giường, ánh mắt có
luống cuống kinh sợ nhìn hắn, dù sao cũng là nữ nhân mình thương yêu
nhiều năm, hơn nữa nàng cũng quá sợ hãi, không thể trách nàng, vì vậy
Vân Bá Nghị dịu dàng nói, “Phượng Ngô, đừng sợ, không ai làm ngươi bị
thương, tới đây, lại gần ta.”

Thời điểm trong phòng đang giằng co không xong, mọi người nghe

thấy một loạt tiếng bước chân, rất dồn dập, có thể thấy được người tới đi rất
nhanh.

Rất nhanh, màn cửa nội thất bị vén lên, lão thái thái tiến vào đầu tiên,

bình thường sắc mặt đỏ thắm hồng nhuân cũng vẻ tiều tụy, nếp nhăn dường
như cũng tăng lên, tiếp đó, nha hoàn ma ma lục tục đi vào.

Lão thái thái cảm thấy không khí có trong phòng chút quỷ dị, cho dù

cả người mệt mỏi nhưng ánh mắt sắc bén vẫn quét khắp gian một vòng, Nhị
Di Nương núp ở góc giường đôi tay ôm chặt đầu gối, thân thể có chút run
rẩy, ánh mắt đều là sợ hãi, Vân Bá Nghị tựa hồ đang cẩn thận an ủi Nhị Di
Nương, Vân Xuân Ca quần áo hơi xốc xếch dựa lưng vào cột gỗ, nhìn
chòng chọc vào Vân Lãnh Ca, sắc mặt trắng bệch trắng bệch, mắt trừng
thật to, thật giống như Vân Lãnh Ca sẽ đột nhiên nhào qua tổn thương
nàng, Vân Lãnh Ca chỉ an tĩnh đứng ở đó, từ góc độ này nhìn qua, ánh đèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.