ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 320

Vận Nhi nghe vậy, trong ánh mắt lụn bại của nàng thoáng hiện chút

ánh sáng, bất tri bất giác nắm chặt quả đấm nhỏ, trong giọng nói càng tăng
thêm cảm giác tuyên thệ: "Tiểu thư, nô tỳ hiểu rồi, sau này nô tỳ nhất định
sẽ không mềm lòng để mấy người đó có cơ hội."

Từ nhỏ cha mẹ nàng mất sớm, trên đời này ngoại trừ tiểu thư và Lâm

ma ma thì không còn người thân nào, mình gây phiền toái cho tiểu thư hết
lần này đến lần khác nhưng tiểu thư lại chưa bao giờ trách mắng, nàng
thầm cảm kích nhưng cũng rất tức giận, nghĩ tới chuyện Ngâm Thư vừa
mới hỏi, lực đạo cắn môi dưới của Vận Nhi càng lúc càng mạnh.

"Ừ." Vân Lãnh Ca cười nhạt gật đầu một cái, Vận Nhi cũng không

ngốc, chẳng qua trời sinh lương thiện khiến nàng bỏ quên rất nhiều chi tiết,
trải qua mấy chuyện này tự nhiên nàng có thể tính toán ra thâm ý trong đó,
mình chỉ cần chỉ điểm một chút rằng nên làm thế nào thì tự nhiên nàng sẽ
biết được.

"Đứng lên đi, đừng để chuyện này ở trong lòng, hoa mai hương chuốc

khổ hàn lai (2), phải trải qua một số chuyện không sạch sẽ thì mới trưởng
thành được." Ánh mắt Vân Lãnh Ca trong trẻo lạnh lùng, cầm quyển sách
vừa đặt ở một bên lên tiếp tục đọc.

(2) Bảo kiếm phong tòng ma lệ xuất, Mai hoa hương tự khổ hàn lai:

Bảo kiếm được rèn từ lửa đỏ, hương hoa mai nuôi được dưỡng ở xứ lạnh.

"Vâng, tiểu thư, sau này nô tỳ tuyệt đối sẽ không phụ sự kỳ vọng của

ngài." Vận Nhi đứng lên, mặc dù tiểu thư không để ý, nhưng nàng sẽ không
thể quên được chuyện này.

Buổi tối, Vân Lãnh Ca uống chén thuốc, tắm rửa xong, nhỏ giọng

phân phó đủ loại chuyện cho Ngâm Cầm.

Hôm sau, sáng sớm Vân Lãnh Ca đã bị Vận Nhi hầu hạ rời giường,

tắm rửa, thay quần áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.