ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 373

Cuối cùng nhìn khuôn mặt biết vâng lời của nàng một cái, Mộ Dung

Diệp cất tiếng cười to, đứng dậy sải bước đi ra ngoài.

Vân Lãnh Ca từ trong tiếng cười kia không nghe ra cái gì, cắn răng

đuổi theo bước tiến của hắn.

Ra khỏi cung điện, Vân Lãnh Ca cúi đầu cẩn thận diệc bộ diệc xu(1)

đi theo sau lưng Mộ Dung Diệp.

(1)nhắm mắt theo đuôi; rập khuôn theo kẻ khác.Trang Tử, Điền Tử

Phương: "phu tử bộ diệc bộ, phu tử xu diệc xu". Có nghĩa là: thầy đi trò
cũng đi, thầy chạy trò cũng chạy, ví với bản thân không có chủ đích riêng,
hoặc là muốn lấy lòng người khác mà mọi việc đều nghe theo người khác.

Từ lúc vào điện có chỗ khác biệt, dù trong nội tâm Vân Lãnh Ca nóng

nảy như thế nào, bước chân của hắn vẫn không lớn không nhỏ, vẫn vô cùng
thanh tao lịch sự tiêu sái.

Bước ra khỏi cửa, Vân Lãnh Ca mải lo suy nghĩ tới nguyên nhân giải

thích vì sao mình biến mất không thấy gì nữa, vẫn đi về phía trước, không
để ý liền đụng phải lưng Mộ Dung Diệp ở phía trước đột nhiên dừng bước
lại.

Mộ Dung Diệp không có chút cảm giác nào với va chạm này, hắn vẫn

đứng yên không nhúc nhích, còn Vân Lãnh Ca thì bước chân không yên, lùi
về phía sau, lảo đảo, khó khăn lắm mới ổn định thân hình được, trong đôi
mắt đẹp có chút lửa giận, không tiếng động chỉ trích hắn vì sao không nói
một tiếng nào đã ngừng lại.

"Vân tiểu thư rất thích bản thế tử? Muốn chạm vào bản thế tử như vậy

sao? Hay là chúng ta tìm hiểu sâu sắc một chút?" Mộ Dung Diệp xoay
người trầm ngâm nhìn dung nhan kiều mỹ của Vân Lãnh Ca, nhìn ý nghĩ
thoáng qua rồi biến mất trong mắt nàng, hài hước trừng mắt nhìn, khẩu khí
có vẻ hơi nhu hòa, khoan thai nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.