ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 417

Nhìn mình gần Mộ Dung Diệp trong gang tấc, mùi hoa cỏ nhàn nhạt

dường như làm rối loạn tâm tư của nàng, Vân Lãnh Ca nghĩ muốn đẩy hắn
ra, lại phát hiện hai tay nàng bị Mộ Dung Diệp gắt gao nắm lấy, trong lòng
giận dữ, muốn mở miệng châm biếm.

"Ngươi cho ta ăn cái gì?" Lời cho còn chưa kịp thoát ra, Mộ Dung

Diệp đã nhét một viên đan dược trong tay vào trong miệng nàng.

Dược này vừa miệng đã tan, Vân Lãnh Ca muốn nôn ra cũng không

được, đan dược đã tan rã chảy vào trong bụng.

"Dược kia dùng thiên sơn tuyết liên chế thành, có thể giải bách độc,

mặc dù mộ hồn thảo không tính là độc, nhưng ít nhất cũng giải được sáu
phần." Mộ Dung Diệp thích thú nhìn nàng một cái, chậm rãi nói.

Vân Lãnh Ca sốt ruột, thấy môi với răng nàng đầy hương thơm mát,

quả nhiên là cơn đau đầu giảm đi không ít, từng cơn đau đớn truyền đến
cũng biến mất vô tung, trong lòng biết mình hiểu lầm ý tốt của người ta, lại
còn vịt chết cứng mỏ nói: "Nếu không phải Thế tử đêm hôm xông vào khuê
phòng tiểu nữ, tiểu nữ cũng không tức giận đến mức khiến cho mộng hồn
thảo phát tác."

Mộ Dung Diệp liếc mắt lườm Vân Lãnh Ca một cái, khẽ cười, không

nói gì, thấy tinh thần nàng sảng khoái đấu võ mồm với mình, đột nhiên cảm
thấy nàng nhanh mồm nhanh miệng như vậy thật đáng yên, ý tưởng này
vừa xuất hiện, trong lòng liền có chút kinh ngạc, nhíu nhíu mày, buông tay
ôm ở eo Vân Lãnh Ca ra.

Vân Lãnh Ca lắc lư cánh tay có chút đau của mình, thù ghét đối với

Mộ Dung Diệp cũng bởi vì hắn không duyên không cớ cho mình thiên sơn
tuyết liên mà phai nhạt đi một chút, khôi phục lại bình tĩnh như cũ, thấp
giọng nói: "Thế tử có gì dặn dò, xin cứ nói rõ với tiểu nữ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.