ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 470

“Đây là di nương mà con sủng ái đấy, ta thấy là bị con chìu đến lớn

gan rồi, cả gan dùng tà thuật nguyền rủa ta và con, còn thứ gì nàng ta không
dám làm nữa chứ.” Ngực lão phu nhân phập phồng, tức giận không ít, nghĩ
đến nhị di nương dám dùng biện pháp ác độc này nguyền rủa mình, bà
mắng luôn cả Vân Bá Nghị.

Vân Bá Nghị hơi đắn đo một chút, nhìn sắc mặt lão phu nhân không

tốt lắm, cân nhắc mở miệng: “Mẫu thân, có lẽ không phải là nhị di nương,
có kẻ hãm hại nàng cũng không chừng.”

Vân Lãnh Ca chậm rãi nâng môi lên, đôi mắt phát ra tia sáng ảm đạm,

đến lúc này mà ông còn che chở cho bà ta, chơi quá sâu? Gi ương mắt nhìn
nếp nhăn giữa lông mày Vân Bá Nghị, chút lo lắng chìm nơi đáy mắt, Vân
Lãnh Ca nâng mí mắt lên, gợi nụ cười yếu ớt mang hàm ý khác, Vân Bá
Nghị chơi mà thành thật, lâu ngày sinh tình, sợ đúng là ông đối với nhị di
nương dần dần mang chút tình yêu, có lẽ đến chính ông cũng không phát
giác ra.

“Con còn biện hộ thay nàng ta sao?” Lão phu nhân thấy đích tử của

mình còn cầu tình cho người hại hai mẹ con bà thì tức giận đến nói không
ra lời, đến hồi lâu mới thở phì phò nói: “Đến lúc nàng ta nguyền chết tất cả
người trong phủ, ngươi mới tin nàng ta là một phụ nhân lòng dạ rắn rết phải
không?”

“Mẫu thân bớt giận, nhi tử không có ý này.” Vân Bá Nghị vội vàng đi

tới giúp lão phu nhân thuận tức, đỡ bà ngồi xuống.

Lão phu nhân khoát khoát tay, cưỡng chế hít vào một hơi rồi nói: “Hậu

viện trật tự con mới an lòng bôn ba chốn triều đình, nhưng tướng phủ có
vài người độc ác không cam lòng, muốn hại chúng ta, đẩy tướng phủ chúng
ta vào chỗ nguy nan, con phải nhớ kĩ điểm này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.