ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1005

cách đáng tiếc, tướng mạo tốt như vậy vì sao lại không sinh ra trên người
tốt cơ chứ.

“Ngươi cũng biết đám diêm thương thu mua quan viên, vì sao lại không

nể mặt bọn họ một chút?”

Phượng Cảnh Nam mở to mắt, nhìn Minh Trạm bằng ánh mắt như cười

như không, “Chỉ cần bọn họ đều ở trong lòng bàn tay của ta là được. Vả lại
ta cũng đã làm xong rồi, còn ngươi thì sao?”

Minh Trạm hừ hừ hai tiếng, thấp giọng nói, “Phụ vương dám nói là

không phải muốn làm ngư ông đắc lợi hay sao?”

“Trong lập trường này thì chúng ta có cùng chí hướng.” Thật ra Phượng

Cảnh Nam không phản cảm việc Minh Trạm đàm phán điều kiện với hắn,
ngược lại bộ dáng nhướng lông mày, một bụng đầy quỷ kế của Minh Trạm
lại làm cho gương mặt rất bình thường này trở nên tràn đầy mị lực.

Minh Trạm tiếp tục hừ hừ, “Lợi ích của ta quá ít, phụ vương thấy đó, ta

đắc tội không ít người, còn mang thanh danh xấu nữa.”

Phượng Cảnh Nam vừa cười vừa ôm lấy thắt lưng của Minh Trạm rồi vỗ

mông của hắn một cái, “Ngươi muốn cái gì?”

“Không biết, phụ vương định cho cái gì?”

Phượng Cảnh Nam thì thầm vài câu bên tai của Minh Trạm, ánh mắt của

Minh Trạm càng ngày càng sáng rực, hắn quả thật không thể tin được,
“Thật ư? Phụ vương thật sự bằng lòng? Hay là tính lừa gạt ta?” Thấy sắc
mặt của Phượng Cảnh Nam bỗng nhiên lạnh lùng, Minh Trạm vội nói,
“Chậc, ta chỉ nói thế mà thôi. Phụ vương là ai, đương nhiên là nhất ngôn
cửu đỉnh, một lời hứa đáng giá ngàn vàng!” Nịnh nọt Phượng Cảnh Nam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.