ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1230

tại cũng chỉ có điện hạ có quyền quyết định, đến lúc đó chúng thần mới có
chủ kiến.”

Đám người Phùng Sơn Tư và Chu Tử Chính đương nhiên phụ họa, đừng

nói bởi vì Phượng Cảnh Nam ra ngoài cho nên mới để Minh Trạm chấp
chưởng quyền bính, cho dù Phượng Cảnh Nam không nói cái gì mà bỗng
dưng lăn đùng ra chết thì Minh Trạm vẫn là người sẽ làm chủ Trấn Nam
Vương phủ. Điểm này chẳng có kẻ nào dám dị nghị.

Các đại thần vây quanh Minh Trạm rồi thở dài, nếu Phượng Cảnh Nam

mà chết thì mọi người sẽ khóc lóc thảm thương, nếu Phượng Cảnh Nam
bình an thì mọi người sẽ ăn mừng. Nhưng tình cảnh hôm nay phải nói như
thế nào? Sinh tử không rõ, tung tích không biết, ai dám khóc? Chẳng lẽ
ngươi cố ý trù ẻo Vương gia hay sao? Ai dám cười? Vương gia đã như vậy
mà ngươi còn dám cười? Không muốn sống nữa hay sao?

Vì vậy cả đám người đều lộ ra vẻ mặt vô cùng kỳ dị.

Cho dù là Minh Trạm cũng không thể nói rõ đó là cảm giác gì.

Buổi tối, Minh Trạm nói với Vệ vương phi, Vệ vương phi cau mày nói,

“Đây là chuyện khó xử!”

Phượng Cảnh Nam chết thì Minh Trạm sẽ lập tức lên ngôi Vương gia,

chính thức trở thành thân vương. Phượng Cảnh Nam còn sống thì Minh
Trạm sẽ vẫn như bình thường. Nhưng mụ nội nó, hiện tại là không chết
cũng không sống.

Minh Trạm buồn bực đến mức muốn nằm mơ để gặp hồn phách của

Phượng Cảnh Nam mà hỏi một tiếng: Mụ nội ngươi, rốt cục là đã chết hay
còn sống?

Vệ vương phi lặng lẽ cầm một miếng ngọc khuyết, bỗng nhiên nói một

câu, “Nếu không phải chứng cứ vô cùng xác thực thì không ai dám mơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.