ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1236

thì ngươi cũng tranh không lại ta. Nếu ta gặp chuyện bất trắc thì ngươi còn
có thể vì tình cảm này mà chiếu cố dùm người của ta.”

Mặc dù Minh Kỳ tự nhận rằng bản thân nàng không tranh lại Minh

Trạm, bất quá nàng thừa nhận là một chuyện, bị Minh Trạm nói một cách
tự đại như vậy lại là chuyện khác, trong lúc đang giận dữ thì Minh Trạm lại
dùng quạt che miệng, nửa bên mặt đang lặng lẽ mỉm cười đối với Minh Kỳ,
sau đó là tán thưởng, “Ông trời cũng giúp ta. Ôi chao, nếu năm đó mẫu thân
sinh hạ song thai, nếu ngươi cũng là nam nhi….chắc chắn ngươi sẽ được
lão gia hỏa kia sủng ái, e rằng ngay cả một muỗng canh mà ta cũng không
có phần. Thiên ý, đúng là thiên ý, thật sự là….” thiên ý mà.

Ba chữ cuối cùng Minh Trạm vẫn chưa nói hết thì đã bị Minh Kỳ hung

hăng đánh một quyền trôi ngược trở lại xuống bụng.

Minh Kỳ thỉnh an Vệ vương phi.

Mẫu tử hai người đã hai năm không gặp, Vệ vương phi khó tránh khỏi

đau lòng khi nhìn sắc mặt tiều tụy của Minh Kỳ, hỏi nàng về hành trình về
đây như thế nào rồi giữ Minh Kỳ ở lại dùng điểm tâm.

Minh Trạm cũng tham gia, Minh Kỳ chướng mắt bộ dáng tham ăn này

của Minh Trạm, bèn hỏi, “Chẳng phải ngươi đã dùng điểm tâm rồi hay
sao?”

“Ta chỉ mới ăn một nửa.” Tự giác ngồi xuống, hai tay bưng lên bát cháo

mà húp.

Minh Kỳ bị Minh Trạm chọc tức đến mức không còn sức lực, nói một

cách bất đắc dĩ, “Tuy là long phượng song sinh, bất quá ngươi nhất định
sống lâu hơn ta, nói không chừng ta sẽ chết sớm, còn ngươi ngàn năm trăm
năm vẫn còn sống đấy.”

“Hy vọng là lời của ngươi thành sự thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.