ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1252

Nghĩ đến chuyện cũ, Ngụy thái hậu lại cáu giận không thôi, bà ta thở dài,

“Thật giận năm đó ta vô năng, để cho nhị biểu ca của ngươi chịu uất ức
nhiều năm như vậy.”

Cho dù Ngụy Ninh rất nhạy bén nhưng cũng đoán không ra những lời

này của cô cô là có ý gì.

Nước cờ mà Phương hoàng hậu bố trí hai mươi năm trước, đến nay Ngụy

thái hậu mới có thể thông suốt, chẳng qua lúc trước nàng không thể làm
chủ việc này, cho đến bây giờ Vệ vương phi đã sớm bước vào Trấn Nam
Vương phủ nhiều năm rồi, lại sinh được một nam một nữ, đích tử được
phong làm thế tử. Ngụy thái hậu muốn thanh toán nợ cũ nhưng cũng không
biết tính từ đâu, đành phải than thở một tiếng, “Ngày sau nhất định không
thể để cho độc phụ như vậy bước vào cửa.”

Ngụy Ninh càng không biết gì để nói, trong khi Ngụy thái hậu đã nói

tiếp, “Gọi nhị hoàng tử, tam hoàng tử, tứ hoàng tử lại đây, ngũ hoàng tử
còn nhỏ, cứ để hắn an tâm học hành đi.”

Như thế mới có chuyện Minh Trạm nhập đế đô.

Ngụy thái hậu nhìn thấy Minh Trạm thì cũng có một chút hẹp hòi của

chính mình. Một câu của Ngụy Ninh đã thức tỉnh Ngụy thái hậu, đối với
Ngụy thái hậu thì đột nhiên mất hai nhi tử đã làm cho nàng thương tâm
muốn chết. Còn đối với Minh Trạm là thân phụ tháp tùng thánh giá một đi
không trở lại.

Trấn Nam Vương phủ lợi hại như thế nào thì Ngụy thái hậu cũng biết

một chút, bản thân khóc rống một trận đã đời, cậy già lên mặt, dù sao Minh
Trạm cũng không tiện đòi tổ mẫu phải đền phụ thân cho hắn.

Kỳ thật là Ngụy thái hậu suy nghĩ quá nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.