ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1325

cứu người. Hầy, tuy rằng lão già kia cứ la hét bên tai ta, không đánh thì
mắng, đề phòng ta như đề phòng đạo tặc, nhưng ta cũng không thể nhìn hắn
đi chết như vậy. Cốt nhục thả tương nghi, tha nhân an đắc trung? Ngay cả
phụ thân của mình mà ta cũng không cứu thì ta có phải là con người nữa
hay không?” (Cốt nhục mà cũng nghi kỵ lẫn nhau thì làm sao có thể trung
thành với ai được nữa)

“Hầy, thà rằng người trong thiên hạ phụ ta chứ ta không thể phụ người

trong thiên hạ.” Minh Trạm tự mình ngưỡng mặt nhìn lên cao rồi thở dài
một tiếng, “Cảnh giới tinh thần đang ở mức độ cao nhất, còn cách nào hay
hơn nữa đâu.”

Đối mặt với thái độ bất thình lình xoay chuyển một trăm tám mươi độ

của Minh Trạm, Ngụy Ninh cảm thấy lồng ngực như có tam muội chân hỏa
đang thiêu đốt, càng ngày càng bốc lên hừng hực, nhịn không được mà
hung hăng đánh ra một quyền, Minh Trạm a một tiếng rồi nôn ra mấy hạt
dưa hấu màu đen đen, sau đó lập tức quay người nhào sang, cùng Ngụy
Ninh ầm ĩ một trận.

…………

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.