ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1577

này cho ngươi tạm thay thế thì ngày sau nó chính là của ngươi. Ngươi
ngẫm lại xem, nếu thật sự có ngày đó, thế tử chỉ có một mình ngươi là thân
cữu cữu…” Lão nhân gia liên tục cất lên tiếng cười gian tà, vô cùng tự đắc.

Vệ Dĩnh Gia nói, “Lúc trước thế tử ở đế đô, nhà chúng ta cũng không

qua lại thường xuyên, giờ lại dựa vào chuyện này mà hưởng lợi ích, nhi tử
cảm thấy thật là mất mặt.”

Lão Vĩnh Ninh Hầu khoát tay chặn lại, hoàn toàn không cảm thấy gánh

nặng tâm lý như nhi tử của mình, “Có rất nhiều chuyện là bất đắc dĩ. Mặt
ngoài rực rỡ sắc màu là cho người khác xem, nhưng chẳng có ích gì cho
mình! Nếu nhà chúng ta to mồm khoe khoang thì thế tử sẽ thích hay sao?
Vì sao Vương phi và thế tử ở Vân Nam có thể sống an ổn, chỉ cần Vĩnh
Ninh Hầu phủ còn tồn tại là đủ rồi. Lúc trước Trấn Nam Vương một lòng
sủng ái thứ trưởng tử, vì sao không chịu thỉnh phong cho thứ trưởng tử?
Sau đó thế tử bất chợt nói được, Trấn Nam Vương liền thỉnh phong cho thế
tử trôi chảy như vậy cũng là vì có Vĩnh Ninh Hầu phủ. Ngươi phải nhớ kỹ,
đối với kẻ ở trên thượng vị thì ngươi không được có lòng thi ân. Cứ chúi
đầu vào làm chuyện của mình, phải để tâm, khi gặp chuyện thì cứ phân ưu
vì chủ thượng là được.”

Phủi phủi xiêm y sáng bóng, lão Vĩnh Ninh Hầu thở dài, “Nước mảnh

mới chảy được dài.”

Hiếm khi mới thấy lão phụ thân nói chuyện đứng đắn như vậy, Vệ Dĩnh

Gia đương nhiên nghe theo, lão Vĩnh Ninh Hầu nhìn khuôn mặt anh khí trẻ
tuổi của nhi tử, ôn hòa nói, “Ngươi đừng suy nghĩ quá nhiều, tuy ngươi và
thất tỷ của ngươi không cùng một mẫu, cũng ít khi gặp nhau. Bất quá huyết
thống vẫn không thay đổi, ta chỉ có một mình ngươi là đích tử, có ngươi thì
các tỷ tỷ của ngươi mới xem là có nhà ngoại. Thất tỷ của ngươi là người rất
hiểu lòng người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.