ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1779

“Thôi, đứng lên đi, mông của ngươi bầm tím rồi, vết thương trên đùi

cũng phải hai ba ngày mới đỡ, nằm nhiều dễ lỡ loét.” Nguyễn Hồng Phi
nhìn ra bên ngoài, “Trong chốc lát Mã Duy sẽ trở lại, ngày hôm qua hắn đã
thu xếp sẽ làm tiệc đón tiếp ngươi, ngươi cũng không thể cả ngày nằm trên
giường như vậy.”

“Còn dám nói nữa, hóa ra dung mạo của hắn chẳng xấu tẹo nào, trong

khi ngươi vẽ ra cái gì, dám lừa gạt ta à?” Minh Trạm nổi cơn ghen, “Nếu
không phải Mã Duy hời hợt thì ta sẽ rất lo lắng đó.”

Nguyễn Hồng Phi cười, “Cho dù hắn không hời hợt thì ta cũng chẳng có

ý kia đối với hắn.”

Trời sập tối, các tướng sĩ thu binh vào doanh, đã an bài tốt chuyện tuần

ban, Mã Duy liền quay về phủ tướng quân sớm hơn bình thường một chút.

Nguyễn Hồng Phi và Minh Trạm đều ăn mặc chỉnh tề, tuy rằng Minh

Trạm đi đường hơi hai hàng một chút, đương nhiên đây là vì cưỡi ngựa quá
mức, mọi người không cần phải nghĩ nhiều. Bất quá nhờ y phục dài phủ
chân cho nên không nhìn thấy cái tướng đi như vịt xiêm của Minh Trạm.

Mã Duy vẫn nhiệt tình như trước, “Đại điệt tử à, lão thúc chờ ngươi đã

lâu! Lần trước nhìn thấy bức họa của ngươi, cha ngươi a, đi cũng ôm vào
trong lòng, ngồi cũng ôm vào trong lòng, nằm cũng ôm vào trong lòng,
ngay cả đi tiểu tiện cũng ôm vào trong lòng, người bình thường muốn chạm
vào cũng không được, sờ một chút cũng không cho. Ta liền nghĩ, khi nào
thì hỏi thăm chỗ ở của ngươi rồi đón ngươi đến đây, đỡ cho cha ngươi cứ
như vậy mà nhớ ngươi a.”

Minh Trạm phun một họng trà xuống đất, liên tục ho khan, vỗ ngực một

lúc lâu, đuôi mắt đảo qua, Phi Phi nhà hắn tái mặt cả rồi. Bất quá trong lòng
Minh Trạm cảm thấy có một chút ngọt ngào, hóa ra Phi Phi lại trân trọng
bức họa của hắn như vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.