ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1780

“Ngươi đừng nghĩ là lão thúc nói láo với ngươi nha.” Mã Duy vỗ lưng

cho Minh Trạm, nói một cách thân thiết, “Uống một ngụm trà mà cũng sặc
như vậy, hầy, những gì lão thúc nói đều là thật cả. Ngươi đến đây là tốt rồi,
có phụ tử nào mà muốn chia lìa đâu. Cha của ngươi mặc dù không ở bên
cạnh ngươi nhưng ngươi luôn ở trong lòng của hắn.”

Minh Trạm hít vào một hơi, bỗng nhiên mỉm cười một cách xấu xa, thân

thiết hô một tiếng với Nguyễn Hồng Phi, “Cha–”

Chỉ mỗi vấn đề tuổi tác mà Nguyễn Hồng Phi phải chịu liên tiếp đả kích,

lúc này đã có vài phần chống cự, hít sâu một hơi, mỉm cười với Minh Trạm,
cất lên âm thanh trong trẻo, “Ôi, hài tử!”

Minh trạm lại thâm tình thắm thiết kêu một tiếng, “Phụ thân của ta!”

Nguyễn Hồng Phi lại phụ tử tình thâm đáp lại, “Ôi, hài tử của ta!”

Minh Trạm da mặt dày như tường thành, “Ta rất nhớ phụ thân!”

Nguyễn Hồng Phi tăng thêm ba phần chân tình, ôm ngực đáp lại, “Ôi, hài

tử bảo bối của ta!”

Trời ạ, đây mới thật sự là phụ tử tình thâm này! Mã Duy bị hai người bọn

họ làm cho rùng mình đến mức phải nhảy mũi mấy cái, vội vàng ngăn lại
đôi phụ tử đang bày tỏ tình cảm thắm thiết kia, “Ta bảo bọn họ chuẩn bị
một nồi lẩu, điệt tử đã đến đây, ba người chúng ta cùng uống vài ly đi.”

Minh Trạm nhu thuận mỉm cười, “Đều nghe theo lão thúc!”

Sau này, mỗi khi Mã Duy nghĩ đến chuyện xưa thì luôn nhắc với nhi tử,

“Ở đế đô, những chuyện khác không quan trọng, quan trọng nhất chính là
da mặt phải dày! Bằng không ngươi sẽ không thể tồn tại!”

Nhi tử hỏi, “Da mặt dày là sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.