ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1870

“Thật sự là bủn xỉn, dùng bạc của ta mà ngươi cũng tiết kiệm nữa sao?”

Nguyễn Hồng Phi chịu không nổi vẻ mặt bày đặt thanh cao của Minh Trạm,
“Ta có chết cũng không dùng bạc của ngươi đâu.” Miệng thì không ngừng
kể khổ, “Sắp cạp đất mà ăn rồi.” Thật sự là người không thành thật mà.

Minh Trạm ấp a ấp úng xoắn mấy ngón tay lại với nhau, “Ngươi vốn

không nguyện ý để ta thượng, ta dùng bạc của ngươi thì cả đời này chẳng
thể nào phản công được.”

Sắc mặt của Nguyễn Hồng Phi tối sầm lại, thở dài, “Cũng không phải là

ta không muốn ngươi thượng, trước tiên miễn bàn đến kỹ thuật của ngươi
đi, ngươi cũng biết là tuổi tác của ta lớn hơn ngươi khá nhiều, thân mình
cũng không mềm dẻo bằng ngươi, còn nữa, trải qua chuyện của Lệ thái tử
thì ta xác thực không hề muốn bị thượng.” Đôi mắt trong trẻo tiến vào ánh
mắt của Minh Trạm, Nguyễn Hồng Phi nhẹ giọng hỏi, “Ngươi tự ngẫm lại
xem, ngươi chết sống đòi thượng là vì không muốn thua thiệt hay là ngươi
ở trên thật sự đạt nhiều khoái cảm hơn bên dưới?”

Nắm vai Minh Trạm, Nguyễn Hồng Phi ôn nhu hỏi, “Với lại chuyện này

có liên quan gì đến chuyện ta giúp ngươi đâu? Ngươi khó xử như vậy, trong
khi ta có khả năng giúp ngươi, cho nên đương nhiên là muốn giúp ngươi.
Ngươi lại từ chối hết lần này đến lần khác, ngươi xem ta là người ngoài hay
sao?”

“Ta không có ý này.” Minh Trạm vội vàng phủ nhận, gối đầu lên vai của

Nguyễn Hồng Phi rồi nói, “Tuy rằng của ngươi chính là của ta, nhưng nam
nhân nào có ai dùng của hồi môn của lão bà cơ chứ. Nếu như thế thì khó
tránh khỏi cả đời ngốc đầu dậy không nổi.”

Nguyễn Hồng Phi nhìn chằm chằm Minh Trạm một hồi lâu, hắn thật sự

không rõ Minh Trạm căn cứ vào cái gì mà định nghĩa mình là trượng phu.
Minh Trạm tỏ vẻ khó xử, thở dài, “Nếu ngươi đã nhất định muốn cho ta
bạc….”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.