ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1877

“Được rồi, lần sau chú ý là được.” Minh Trạm thở dài, “Kêu đánh kêu

sát thì có ích gì, chuyện này hắn đã phạm phải, nay việc cấp bách là thanh
trừng Chiết Mân cho sạch sẽ.” Liếc mắt nhìn thần sắc của Tống Hoài, Minh
Trạm phân phó thủ vệ, “Không có thủ dụ thì bất luận kẻ nào cũng không
được gặp Tống đại nhân, cũng không được bạc đãi hay làm nhục hắn. Nếu
Tống đại nhân có nửa điểm sai lầm thì các ngươi phải đền mạng cho hắn!”

Thủ vệ nghiêm mặt lĩnh mệnh.

Minh Trạm lại nói với Tống Hoài, “Chính ngươi cũng hiểu được, ngươi

còn sống thì có chút nước bẩn không thể vấy lên gia quyến của ngươi. Hiện
tại nhớ rõ, một khi ngươi chết thì sẽ có nhiều chuyện không thể phân trần.”

Tống Hoài hiểu được ý của Minh Trạm, nghĩ mình năm xưa thiếu niên

kim bảng, cả đời luồn cúi, rốt cục lại rơi vào kết quả thế này, bao nhiêu
thẹn thùng không thể nào hình dung, vừa khóc thảm vừa dập đầu nói, “Tội
thần tạ long ân của điện hạ.”

Minh Trạm trở về, tránh không được mà thở dài, Nguyễn Hồng Phi nói,

“Lúc trước có thấy ngươi bày ra vẻ mặt như vậy với những kẻ liên can
trong vụ Trịnh Sảng đâu.” Kỳ thật Minh trạm có trái tim bằng sắt, giết
người chưa từng nói nương tay, ngay cả lông mi cũng không chớp, vậy mà
hôm nay lại tỏ ra Bồ tát đối với Tống Hoài.

“Điều này làm sao giống, họ Trịnh kia ra tay ác độc, rất đáng chết.”

Minh Trạm kéo Nguyễn Hồng Phi ngồi xuống, “Tuy rằng Tống Hoài có
chút nhanh nhẹn khéo nịnh, nhưng với việc hắn chấp chưởng hai năm ở
Chiết Mân đem lại thái bình cho dân chúng, kỳ thật người này là một thần
tử đắc lực. Ta cũng chẳng để tâm chuyện hắn cấu kết với hải tặc, chẳng qua
chuyện buôn lậu vũ khí thì thật sự đã phạm vào kiêng kỵ.”

“Hắn quả là có khả năng.” Nguyễn Hồng Phi giễu cợt, “Muốn ta lựa

chọn giữa người thông minh không thành thật hay người ngu ngốc thì ta thà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.