ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 207

Đỗ Như Phương đương nhiên đồng ý, lúc này hắn cũng hiểu Trấn Nam

Vương phủ quả nhiên muốn hủy hôn từ sớm. Minh Trạm lại viết tiếp, “Các
ngươi tự an bài đi, ta không muốn nhiều lời với Hoàng thượng. Nhưng mà
nhớ đừng ảnh hưởng đến đại tỷ của ta là được.”

“Tứ công tử hiểu chuyện như thế thì Đỗ gia ta tạ ơn ngài còn không kịp

nữa là. Về phần quận chúa cũng là tam đệ ta vô phúc, chuyện này chẳng
liên quan gì đến quận chúa.” Phượng Minh Trạm không làm khó hắn thì
hắn đã cảm thấy rất may mắn rồi, dù sao cũng là phủ của hắn ở thế đuối lý.

Minh Trạm cười cười, đứng dậy chà chà đôi chân lạnh như băng, cùng

Đỗ Như Phương một trước một sau bước ra đình viện, tiếp tục trở về xem
hí kịch.

Minh Trạm vừa an tọa thì sau lưng liền xuất hiện Ngụy An đang cầm

kịch bản bước đến, mặt mày đã tẩy rửa sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái,
trên cằm xuất hiện hai vết thương mới nhưng vẫn không bận tâm, mỉm cười
thân thiện tiêu sái, “Vừa rồi còn bảo ngươi chọn kịch bản, mới chớp mắt đã
biến mất tăm hơi. Coi một chút, thích cái nào, ta sẽ bảo bọn họ chuẩn bị
hóa trang trước, trong chốc lát hát cho ngươi nghe.”

Với thân phận của Minh Trạm thì việc chọn kịch cũng là hợp lý, con mắt

đảo qua hơn mười tuồng kịch, nhẹ nhàng mỉm cười, ngón tay dừng trên quý
phi tửu túy. Ngụy An dùng bút đánh dấu rồi khen, “Ngươi thật là có mắt
nha, đây là tuồng sở trường của gánh hát Phúc Lộc đó.”

Chỗ ngồi của Đỗ Như Phương chỉ cách Minh Trạm một người, Ngụy An

vừa cười vừa đưa qua kịch bản, “Đại cữu huynh có muốn chọn hay
không?”

Ánh mắt của Đỗ Như Phương dừng trên bốn chữ được gạch tròn quý phi

tửu túy, trên khuôn mặt nghiêm trang lộ ra một phần ý cười, nhìn sang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.