ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 231

còn mặc thanh sam của nam trang, khí khái bừng bừng, nàng bẩm sinh đã
tuấn tú, đội mũ vàng rồng càng giống như một tiểu công tử.

Minh Kỳ kéo tay Minh Trạm đi sang môt bên rồi ngồi xuống, Minh Trạm

lại hành lễ với Phượng Cảnh Kiền và Phượng Cảnh Nam, Minh Kỳ cười
nói, “Chúng ta chưa từng đến đế đô, lần này đi theo phụ vương được mở
rộng tầm mắt, quả nhiên là thiên tử khí phái, cung điện nguy nga hùng vĩ
như vậy, đường phố cũng thật rộng lớn, có rất nhiều cửa hiệu, thật sự náo
nhiệt. Mẫu thân chuẩn bị cho ngươi không ít thức ăn, ta đều mang đến cho
ngươi, ngươi ở chỗ nào, chốc lát nữa ta đi đến chỗ của ngươi để nhìn một
chút.”

Minh Trạm viết chữ trong lòng bàn tay của Minh Kỳ, Minh Kỳ liên tục

gật đầu, thỉnh thoảng lại cười vài tiếng.

Minh Phỉ ngồi bên cạnh Ngụy thái hậu, mỉm cười hỏi, “Chuyện gì vui

mà lại cười như thế, nhị tỷ nói cho chúng ta nghe một chút đi.”

Minh Phỉ nhỏ hơn Minh Kỳ một tuổi, Minh Kỳ khôi ngô tuấn tú, so với

Minh Phỉ mặc nữ trang đỏm dáng thì Minh Kỳ quả thật y như nam nhân.
Minh Phỉ mặc y phục màu đỏ thẫm thêu cả trăm hồ điệp màu vàng, nút thắt
đều là những viên hồng ngọc được mài dũa, mái tóc búi thành một vầng
trăng rơi, cài một cây phượng trâm, trong miệng phượng có ngậm một viên
minh châu lớn cỡ ngón tay út, rất tương xứng với khuôn mặt kiều diễm của
Minh Phỉ, sáng ngời trong suốt. Giờ khắc này Minh Phỉ mỉm cười lại càng
có dung mạo khuynh thành.

Đáng tiếc Minh Kỳ không phải là nam nhân, cũng không thương hương

tiếc ngọc, “Nói với ngươi làm gì, đây là bí mật của ta và Minh Trạm.” Nói
xong cũng không thèm để ý đến Minh Phỉ mà lại thỏ thẻ bên tai của Minh
Trạm, Minh Trạm che miệng cười không ngớt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.