ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 280

Công tử thế gia bình thường nếu ẩu đả thì đều có đám nô tài liều mạng, ít

khi tự mình ra tay, dù sao tánh mạng vẫn quan trọng hơn. Hôm nay thì
ngược lại, đám nô tài lui ra sau đứng chờ, còn chủ tử thì đang liều mạng
tung chiêu túi bụi.

Ngụy Ninh cầm bảo kiếm cùng Vĩnh Ninh Hầu Vệ Dĩnh gia đấu với

nhau khó phân thắng bại, chiêu nào chiêu nấy đều là sát thủ, hai người lại
trẻ tuổi tuấn tú, dung mạo và dáng người đều là nhất đẳng, mặc dù đâm
chém liều mạng nhưng cũng lộ ra sát khí hoa lệ.

Minh Trạm nhìn trong chốc lát cho đến khi líu lưỡi. Ngày thường Ngụy

Ninh nhã nhặn bình tĩnh, thật sự không ngờ lại có võ công xuất sắc như thế.

Bỗng nhiên có một người mặt mày sưng phù như trái cà tím men theo

góc tường đến đây, ra dấu im lặng với Minh Trạm, Minh Trạm cẩn thận
nhìn lên, vội vàng túm người này lui lại mấy bước.

Ngụy An bụm miệng của Minh Trạm, sau đó lại nhớ đến Minh Trạm vốn

bị câm, liền buông ra, thấy bên cạnh có ngựa thì liền nhẹ giọng nói, “Chạy
nhanh lên, ta đến phủ của ngươi trốn vài ngày, nhah lên, đừng nhìn nữa.”

Minh Trạm quét đôi mắt tinh tường lên khuôn mặt nghiêm khắc của

Ngụy Ninh, ánh mắt tỏa sáng cứu Ngụy An một mạng.

Ngụy An bị thương không nặng, trên bụng có một dấu bàn tay màu xanh

đen, trên mặt có vẻ hung hãn. Minh Trạm rất biết cách săn sóc, phái người
tìm dược cao trị bầm cực phẩm thoa mặt cho Ngụy An.

Ngụy An nhe răng nhếch mép rồi liền đoạt lấy, nói một cách chán ghét,

“Đi đi, gọi nha hoàn tiến vào, tay chân vụng về, đau muốn chết à.”

Minh Trạm không ngờ lại bị ghét bỏ, cũng không tức giận, đương nhiên

sẽ không gọi nha hoàn cho hắn, chỉ viết giấy chê cười hắn, “Khi bị đánh
không biết đau à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.