ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 295

Ngụy thái hậu ca thán một tiếng, “Khổng Ngự Sử đúng là mẫu mực của

triều thần. Nhưng mà nhi nữ của Khổng gia đã sớm mất phụ mẫu, nói theo
số mệnh thì hơi đơn bạc một chút. Có xứng với Minh Lễ hay không?” Ấm
ức thay tôn tử.

“Khổng gia và Quốc Hữu Công, năm đó Hoàng huynh thương tiếc

Khổng Ngự Sử hy sinh vì nước nhà cố ý phong tước Huyện chủ. Chẳng qua
nhi nữ của hắn chưa bao giờ vì phồn hoa mà mê muội, vẫn là mỗi ngày kéo
tơ dệt vải, tuân thủ nghiêm ngặt phụ đức, làm sao mà lại không xứng với
Minh Lễ?” Phượng Cảnh Nam vừa cười vừa khuyên, “Mẫu hậu chỉ là đau
lòng cho tôn nhi nên mới bắt bẻ mà thôi.”

Thánh chỉ đã hạ, cho dù so đo thế nào thì cũng vô dụng, Ngụy thái hậu

chỉ hận Minh Trạm tâm tư ác độc, tuổi còn nhỏ mà đã mưu mô đầy bụng,
“Tối nay gọi Minh Trạm đến đây, ở trước mặt Bồ tát chịu một chút giáo
huấn, sau này mới có thể trầm ổn một chút.”

Phượng thị huynh đệ đương nhiên không dám kháng nghị.

Minh Trạm biết Ngụy thái hậu muốn hắn đến Từ Ninh cung niệm phật,

lúc này đang ngây người ngồi trên ghế, đôi mắt cũng không còn xoay tròn,
cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng khẽ nhếch lên, ngơ ngác như khúc gỗ mà
nhìn Phượng Cảnh Kiền, không thể tin nổi chuyện này.

Phượng Cảnh Nam hừ lạnh, tự làm tự chịu.

Phượng Cảnh Kiền vỗ nhẹ lưng của Minh Trạm, dịu dàng an ủi, “Ngươi

ngoan ngoãn nghe lời, sinh thần của Thái hậu sắp đến, qua sinh thần của
Thái hậu thì trẫm sẽ cho ngươi quay về Đạo trai học hành.”

Minh Trạm túm lấy y mệ của Phượng Cảnh Kiền, ngưỡng khuôn mặt

nhỏ nhắn nhìn hắn một cách tội nghiệp.

“Trẫm sẽ nói lời hay giúp ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.