ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 302

“Bẩm vạn tuế gia, vết thương của tứ công tử hơi sâu, thần đã thoa dược

cao, chờ vết thương khỏi hẳn thì sẽ lưu lại seo. Nhưng chỉ cần kiên trì dùng
dược cao của thần thì ba năm sau có thể biến mất.” Thái y hồi bẩm.

“Phối thêm dược cao nhiều nhiều một chút rồi đưa cho Thạch Lưu viện.”

Phượng Cảnh Kiền phân phó Phùng Thành, “Phái nhuyễn kiệu có nóc đưa
Minh Trạm quay về Thạch Lưu viện, đừng để gió thổi vào.”

Minh Trạm nghĩ rằng hai vị này hoặc nhiều hoặc ít sẽ hỏi hắn một hai

câu về tình hình lúc ấy, nhưng mà huynh đệ hai người lại không hề mở
miệng hỏi, có thể thấy được bọn họ đã nghi ngờ hắn. Minh Trạm khẽ cắn
môi, tuy là đã nằm trong dự kiến, nhưng sâu thẳm trong lòng vẫn cảm thấy
thê lương. Người có tâm cơ thâm trầm sẽ không dễ dàng làm cho người ta
tin tưởng, không có tâm cơ thì bảo ta làm sao sống sót đây?

Minh Trạm tiến lên, cầm lấy tay của Phượng Cảnh Kiền rồi mở ra, sau

đó viết lên trên một câu, tiếp theo là thối lui và hành lễ rồi theo Phùng
Thành rời đi.

…………

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.