ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 420

Khóe môi của Phượng Cảnh Kiền chậm rãi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt

của một con hồ ly đa mưu túc trí.

Khi Minh Trạm trở về thì đám người Thanh Phong Minh Nguyệt đã

chuẩn bị sẵn nước ấm để hắn tắm rửa, sau khi hầu hạ Minh Trạm tắm rửa
thì Minh Trạm mới gọi Phạm Duy đến. Hơn nữa cũng không hề khách khí
mà gọi Phạm Duy lên giường, hai người chui vào chăn nằm úp sấp để
thương nghị chuyện nửa đêm, làm cho tiểu mật thám Phương Thanh nôn
nóng sốt ruột, sợ Minh Trạm lại làm ra chuyện gì thái quá.

Nhưng hắn lại không thể đi nói với Hoàng thượng: Nô tài thấy tứ công tử

hình như có chuyện gì đó, nhưng cụ thể là chuyện gì thì nô tài lại không hề
biết. Nếu thêm lần này nữa thì phỏng chừng Hoàng thượng sẽ không bao
giờ lưu lại cái mạng nhỏ này của hắn.

Hà Ngọc thấy Phương Thanh trăn trở mất ngủ, nhịn không được mà lẩm

bẩm một câu, “Thoải mái một chút đi, nếu không thì ngươi đi hầu hạ đi.”

Phương Thanh rốt cục mới chịu yên tĩnh, cho đến bình minh mới mơ

màng chợp mắt, sáng hôm sau đôi mắt đen thui như con gấu mèo, làm cho
Minh Trạm cười một hồi, lôi kéo Phạm Duy đi dùng tảo thiện. Cũng không
để cho Phương Thanh hầu hạ mà lại phân phó cho hắn quay về ngủ bù.

Lồng ngực của Phương Thanh run lên, thầm nghĩ, chẳng lẽ Minh Trạm

muốn tách hắn ra để làm chuyện xấu hay sao?

Phạm Duy thấy thế liền kéo Phương Thanh vào trong phòng của hắn mà

nói, hỏi Phương Thanh, “Ngươi cảm thấy là mình thông minh hay là công
tử thông minh?”

“Trí tuệ của công tử không ai có thể sánh bằng.” Phương Thanh ăn ngay

nói thật, nếu hắn có thể đùa giỡn với Minh Trạm thì cần gì phải hao tâm lao
lực quá độ đến mức lo lắng hãi hùng như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.