ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 483

thế của Minh Trạm trên ván cờ, đương nhiên hắn cũng hơi tức giận vì thái
độ lúc trước của Minh Trạm cho nên cố ý gây khó xử.

Minh Trạm cười rồi viết nói, “Phụ vương sợ thua?”

Dùng cả phép khích tướng, nhưng Phượng Cảnh Nam cũng không kích

động, cười nói, “Ta thắng một món đồ dỏm thì có ích lợi gì.”

“Ta bại bởi một món đồ thật thì mới có sĩ diện một chút.” Minh Trạm

không thích lấy lòng Phượng Cảnh Nam, nhưng lúc cần thiết thì sẽ nịnh hót
làm cho toàn thân của Phượng Cảnh Nam đều thư thái khoái hoạt.

Hóa ra nhi tử nịnh hót quả nhiên không giống người thường, Phượng

Cảnh Nam giống như ăn nhân sâm, vô cùng hưởng thụ, lười biếng cười khẽ
ra tiếng, tùy tiện nói, “Tốt. Ngươi thắng thì món này là của ngươi.”

Ánh mắt của Minh Trạm đột nhiên thay đổi, mang theo một chút xảo

quyệt, trở tay đặt xuống một quân cờ, đây là nước cờ vẽ thành hình rồng,
quân cờ trắng được đặt xuống tán loạn, nháy mắt gắn bó thành một con
rồng lớn. Ngụy Ninh khẽ khép lại cây quạt, đập vào lòng bàn tay, tán
thưởng, “Tuyệt diệu!”

Phượng Cảm Nam nghiêm túc liếc nhìn Minh Trạm, xem ra tiểu tử này

có chuẩn bị, liền thu hồi tâm tư khinh thường, cẩn thận hạ cờ.

Nước cờ của Minh Trạm lộ ra sát khí tung hoành, hùng hổ hung hăng.

Phượng Cảnh Nam vẫn là phòng chặt tiến chắc, không hề kích động,
Phượng Cảnh Nam không phải là người dễ bị lừa gạt, mặc dù nước cờ của
Minh Trạm hung hãn nhưng dần dần vẫn mất thế cục, Phượng Cảnh Nam
ngồi cực ổn.

Cho đến buổi trưa khi dùng ngọ thiện thì ván cờ này mới xem như chấm

dứt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.