ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 528

nên lạc nốt, Phượng Cảnh Nam lắc đầu đi vào Nghi Phong đình, “Tử Mẫn,
tâm tính của ngươi phức tạp, dễ dàng bị ngoại cảnh tác động, rất bất lợi trên
phương diện nhạc lý.”

Về Phần Minh Trạm, Phượng Cảnh Nam vừa định bình luận vài câu thì

ánh mắt đã dừng trên cây cổ cầm của Minh Trạm, lập tức biến sắc, cau mày
hỏi, “Ai cho ngươi đem Lục Ỷ ra đây? Tiêu chuẩn của ngươi chỉ là mèo
quào, thật sự không cảm thấy ngượng khi làm nhục cây cầm này hay sao?”

“Chỉ là một cây cầm mà thôi, chẳng phải để người ta dùng hay sao.”

Minh Trạm nói thầm một câu, “Đại thánh di âm của A Ninh không tốt bằng
cái này của phụ vương, cho nên ta mới lấy ra để luyện cầm.”

Không biết vì sao lại thế này, trước kia Minh Trạm là một người câm, lại

béo mũm mĩm, Phượng Cảnh Nam nhìn thấy hắn thì lại phiền muộn. Nay
đột nhiên biết nói chuyện, hài tử này cũng bắt đầu nhổ giò, vóc dáng cũng
gầy xuống, khuôn mặt như trứng ngỗng, da mỏng mắt xếch, môi đỏ răng
trắng, có vài phần thanh tú, nói năng cũng gọn gàng, nhưng Phượng Cảnh
Nam vẫn cảm thấy rất phiền, nghe Minh Trạm nói chuyện mà trong lòng
như có con mèo giơ móng quào, đè xuống cũng không được, chẳng thà
Minh Trạm bị câm mà vẫn cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Phượng Cảnh Nam bị Minh Trạm đâm đau lòng ngực, Ngụy Ninh lại vẫn

ôn nhu như trước, thúc Minh Trạm một cái, “Không thể nào, ta chỉ cho
ngươi xem Đại thánh di âm chứ chưa từng cho ngươi sử dụng nó mà?”

“Tử Nghiêu cho ta mượn vài ngày, gảy lên cũng chẳng có gì đặc biệt, chỉ

là âm sắc nhiều hơn một chút mà thôi.” Minh Trạm dõng dạc, Phượng Cảnh
Kiền để Ngụy Ninh bên cạnh hắn, hắn và Ngụy An cũng thường trò
chuyện, quan hệ khá tốt. Minh Trạm bĩu môi, “Là mấy người bày đặt đạo
đức nhã nhặn, có mỗi cây cầm mà làm như quý hiếm lắm vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.