ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 529

Phượng Cảnh Nam nhẫn nhịn thật vất vả, rốt cục kéo Minh Trạm qua rồi

đạp vào mông một phát, Minh Trạm kêu oa oa hai tiếng, kỳ thật cũng
không quá đau, hắn vỗ vỗ mông, mặc dù không phục nhưng cũng không
nói nữa. Nếu thật sự chọc giận Phượng Cảnh Nam thì hắn cũng chẳng có
lợi gì.

Ngụy Ninh tiếc của, trong lòng thầm mắng tên Ngụy An phá gia chi tử

kia, hắn dìu Phượng Cảnh Nam an tọa, mỉm cười khuyên nhủ, “Là ta lắm
miệng, bảo rằng biểu ca có một cây cổ cầm rất quý, khuyến khích Minh
Trạm chiêm ngưỡng nó, biểu ca chớ nên trách hắn.”

Phượng Cảnh Nam nhìn Minh Trạm, lạnh giọng hỏi, “Đây là của ngươi

hay sao? Không nói một tiếng mà đã lấy dùng, đúng là…”

Không nói mà lấy tức là kẻ cắp, Phượng Cảnh Nam không tiện mắng hắn

là kẻ trộm ở đây, nhưng cũng phải vòng vo mắng một trận.

Minh Trạm nói chuyện rất gọn gàng, “Chẳng phải phụ vương thường

nói, phụ vi tử cương, của ta chính là của phụ vương, của phụ vương đương
nhiên chính là của ta, chỉ là một cây cầm mà thôi, ta lấy đồ của mình mà
còn phải báo với ai nữa hay sao?”

“Thối lắm.” Phượng Cảnh Nam dở khóc dở cười vì lời ngụy biện của

Minh Trạm, hắn mắng Minh Trạm, “Đi học thì ba ngày lo câu cá, hai ngày
nằm võng phơi nắng, lúc này lại bày đặt ngụy biện, giải thích cho hắn biết
cái gì gọi là phụ vi tử cương đi.”

Ngụy Ninh thật sự là một tên tay sai, “Minh Trạm, ý này có nghĩa là nhi

tử phải nghe lời lão tử.”

“Phụ vương có cho A Ninh tám cái lá gan thì hắn cũng không dám nói

ngài sai đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.