ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 535

Nhưng hiện tại Phượng Cảnh Nam vẫn để cho hắn đến đế đô, Minh Trạm

hơi bất mãn.

Phượng Cảnh Nam thấy Minh Trạm bĩu môi, không chịu nói gì, kỳ thật

Phượng Cảnh Nam vẫn biết một chút tính toán trong lòng của Minh Trạm,
năm đó hắn cũng như vậy. Thật ra tình cảnh năm đó của hắn không bằng
Minh Trạm, ít nhất hắn là phụ thân của Minh Trạm, còn hắn khi đó chỉ là
con thừa tự của Vương thúc.

“Ta đã an bài kỹ lưỡng việc thỉnh phong thế tử cho ngươi, ý của ta là

ngày sau ngươi ở đế đô nửa năm, sau đó quay về Vân Nam nửa năm.”
Phượng Cảnh Nam nói.

Đôi mắt của Minh Trạm bất chợt sáng trưng, không thể kiềm chế mà

cười ra tiếng, ôi chao, ôi chao, đang đói bụng mà trên trời bỗng nhiên rớt
xuống một cái bánh có nhân vào miệng hắn, Minh Trạm không thể tin
được, liên tục hỏi, “Thật ư? Ôi chao, phụ vương, ngài nói thật ư?”

“Vẫn chưa dâng tấu chương đâu.” Phượng Cảnh Nam nhìn thấy vẻ mặt

ngốc nghếch của Minh Trạm thì trong lòng lại có một chút sung sướng, trêu
hắn, “Nếu ngươi không muốn thì hai năm sau lại dâng tấu chương cũng
không muộn.”

“Không không không không, ta cũng không nói là không muốn.” Minh

Trạm cực kỳ trung thành đối với dã tâm của mình, nếu là người khác thì ắt
hẳn đã sớm quỳ xuống đất mà khiêm tốn một trận, Minh Trạm ngây ngô nở
nụ cười khoảng chừng một chung trà nhỏ, sau đó Phượng Cảnh Nam mới
nói, “Chuyện tốt đến quá đột ngột hay sao?”

Phượng Cảnh Nam hung hăng nhéo cánh tay của Minh Trạm một cái,

Minh Trạm đau đến run rẩy, Phượng Cảnh Nam nói, “Thấy đau đúng
không, đây không phải là đang nằm mơ đâu.” Bộ dáng mất bình tĩnh của
Minh Trạm thật sự là dọa người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.