ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 624

A, còn tắm rửa sạch sẽ, đốt hương tĩnh tâm nữa, Phượng Cảnh Nam

thầm nghĩ, thọ nhật của lão tử cũng sắp đến, vì sao chẳng thấy ngươi tỏ vẻ
gì hết vậy.

Minh Trạm thấy sắc mặt của Phượng Cảnh Nam bắt đầu chuyển sang âm

u, bèn nói, “Chữ của ta không được tốt lắm, muốn viết một bài để dâng
tặng phụ vương nhưng thật ra lại sợ phụ vương ghét bỏ.”

“Ngươi nói vậy là sao, ta là ai, Hoàng thượng là ai, sợ ta ghét bỏ chứ

không sợ Hoàng thượng ghét bỏ hay sao, thảo nào cứ nghe Hoàng huynh
nói bá điệt các ngươi rất thâm tình.” Phượng Cảnh Nam châm chọc Minh
Trạm vài câu, nhấp một ngụm trà rồi nói, “Lấy cho ta xem thử.”

Minh Trạm đã viết một tá, đưa cho Phượng Cảnh Nam rồi cười nói, “Phụ

vương giúp ta nhìn thử xem, Hoàng bá phụ nói ngài viết thể chữ Liễu có
thể nói là bậc thầy.”

Thiên xuyên vạn xuyên, mã thí bất xuyên, sắc mặt của Phượng Cảnh

Nam hơi dịu xuống một chút, “Đó là lời khách sáo của Hoàng huynh, ngươi
tưởng thật sao.” Minh Trạm có một điểm xấu chính là thích được khen,
người khác khách khí tán thưởng một câu thì lập tức tin là thật, có thể vui
mừng cả buổi. Ngày sau bị tiểu nhân lừa gạt là cái chắc. (Thiên xuyên vạn
xuyên, mã thí bất xuyên = ai chẳng thích được khen, nịnh nọt)

Tiếp nhận cuộn giấy từ tay của Minh Trạm, đến khi mở ra thì sắc mặt

vừa mới dịu xuống của Phượng Cảnh Nam lập tức trở lại như cũ, hơn nữa
còn tô thêm một lớp nước sơn đen, hai hàng lông mày dài cau chặt, tạo
thành hình chữ xuyên, miệng lắp bắp một chút, kinh hoàng nhìn về phía
Minh Trạm, đồng thời ngón tay run rẩy chỉ vào trang giấy mà hỏi Minh
Trạm, “Con người mà cũng có thể viết ra như vậy hay sao?”

“Phụ vương nói thế chẳng lẽ ý bảo ta không phải con người à?” Minh

Trạm cầm lấy trang giấy rồi cuộn lại, hắn cảm thấy rất đẹp, cái miệng chết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.