ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 626

Phượng Cảnh Nam cũng sẽ không chịu uổng công tức giận, cầm lấy chổi

lông gà đánh Minh Trạm một chút.

Minh Trạm gà bay chó sủa, hai tay cầm chặt cánh tay của Phượng Cảnh

Nam mà cầu tình cho chính mình, “Phụ vương, ngài đến đây là có việc
đúng không, trước tiên chúng ta nói về chính sự đi, nói xong chính sự thì
ngài muốn đánh muốn phạt, nhi tử ở tại đây, có chạy cũng chạy không
thoát.”

Phượng Cảnh Nam cau mày, trong lòng của hắn chịu không nổi bộ mặt

cợt nhả không có da mặt của Minh Trạm, bất quá hắn cũng lười động thủ,
cái tên không có xương cốt này, cho dù có đánh cũng uổng công, lại bị
khuyên ngồi vào nhuyễn tháp, Minh Trạm lại cầm lấy một tách trà bằng
ngọc, rót nước trà ấm rồi cười nói, “Phụ vương uống trà.”

Tiến đến, một bàn tay xoa xoa trước ngực của Phượng Cảnh Nam để

thông khí, khuyên nhủ, “Ta chỉ đùa với phụ vương một chút mà thôi, phụ
vương nghiêm túc quá. Phụ vương xem đi, ta nói chuyện với ai cũng khách
khí, nhưng vì phụ vương không phải ngoại nhân nên ta mới tùy tiện như
thế. Nói cách khác, phụ tử là oan gia, giống như ta, không gặp phụ vương
thì nhớ ngài miễn bàn đi, nhưng vừa gặp mặt thì lại không biết phải làm gì
cho đúng, tay chân cũng không biết đặt ở đâu. Nhưng mà người ta nói,
càng thích thì mới càng khẩn trương. Phụ vương, lúc trước ngài chẳng hề
liếc nhìn ta dù chỉ một chút, nay lại thường xuyên đến thăm ta, làm sao mà
ta không vui cơ chứ? Mà ta lại rất ngốc nghếch, không biết nên vui mừng
như thế nào, rốt cục lại hư bột hư đường, đắc tội phụ vương, mạo phạm sự
độ lượng khoan hồng của phụ vương, nhưng thân phận của phụ vương cao
quý cho nên phụ vương hãy dùng lòng dạ Bồ tát của mình mà thông cảm
cho ta.”

Trời ạ, cho ta mượn chỗ nào để nôn một chút đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.