ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 777

Lý Minh vội vàng trả lời, “Năm trước thôn trang thu được một vạn tám

ngàn lượng bạc, cửa hiệu thu vào năm vạn ba ngàn lượng, tổng cộng bảy
vạn mốt ngàn lượng, trừ đi chi tiêu, cộng với thu nhập mấy năm trước thì
trong khố còn hai mươi vạn hiện ngân.”

Phượng Cảnh Nam gật đầu, “Dọn dẹp lại một chút, đem sổ sách giao cho

thế tử, về sau sản nghiệp này do thế tử quản lý, không cần bẩm báo với ta.”
Nhìn về phía Minh Trạm, “Chi tiêu của đế đô đều ở đây, ngươi học cách
quản lý sản nghiệp đi.”

Phượng Cảnh Nam phất tay, Lý Minh lui xuống thu dọn sổ sách. Trong

phòng lại trở nên yên lặng, Minh Trạm thường xuyên lén lút liếc mắt nhìn
Phượng Cảnh Nam một cái, Phượng Cảnh Nam hừ một tiếng, “Lén lút nhìn
cái gì, có gì thì cứ nói thẳng?”

Minh Trạm thò đầu qua, thấp giọng nói nhỏ bên tai của Phượng Cảnh

Nam, “Phụ vương hào phóng một chút, giao hết cho ta đi.” Sản nghiệp này
thì có ích lợi gì, mấu chốt là nhân thủ của đế đô, tổ chức tình báo kia kìa.

Ánh mắt của Phượng Cảnh Nam chợt lóe, nói thì chậm mà hành động thì

nhanh, một bàn tay dùng tốc độ kinh người phóng đến, nhéo lấy khuôn mặt
thối tha đáng giận của Minh Trạm một cách hung hăng rồi mắng, “Lòng
tham không đáy! Ngươi thiếu nợ hay sao vậy!”

Minh Trạm kêu oa oa, “Mau buông tay ra, ta còn phải thành thân nữa

mà.” Trên mặt bị thương thì làm sao ra ngoài gặp người cho được.

Phượng Cảnh Nam nghe như vậy thì mới nhẹ tay một chút, chỉ vào mặt

của Minh Trạm, cất lên một chữ như sấm mùa xuân, cực kỳ khí thế, “Cút!”

Minh Trạm chạy như điên, hắn chỉ nhắc nhở Phượng Cảnh Nam một

tiếng, cho dù không cho hắn thì cũng đừng hòng cho người khác, đó là thứ
mà hắn muốn. Bất quá Phượng Cảnh Nam xuất thủ hào phóng như thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.