ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 828

Phượng Cảnh Nam không cho là đúng, lão tử còn phải cúi đầu với hắn

nữa hay sao, càng ngày càng vô pháp vô thiên.

Dù sao thì Phượng Cảnh Kiền đối xử với Minh Trạm vẫn rất khác biệt,

bỗng nhiên nổi hứng muốn đích thân vào chùa thăm Minh Trạm, Phượng
Cảnh Nam nhận được tin, bèn tìm mọi cách khuyên nhủ nhưng không
được, đành phải đi theo.

Chùa chiền của hoàng thất luôn trang trọng, Minh Trạm độc chiếm một

đại viện, thủ vệ canh giữ nghiêm ngặt.

Phượng Cảnh Kiền vì cho Minh Trạm thể diện nên đương nhiên sẽ

không cải trang đi tuần, làm đủ nghi thức, Minh Trạm sáng sớm rời giường
dùng xong cơm chay thì ngồi trong viện đợi tin, nhất thời có thị vệ bẩm báo
Hoàng thượng sắp lên đến đây, Minh Trạm liền đứng dậy đi ra cửa chùa
nghênh đón.

Công lực của Phượng Cảnh Kiền rất thâm hậu, đợi Minh Trạm hành lễ

xong thì liền nâng dậy Minh Trạm, xem xét khuôn mặt nhỏ nhắn trắng ngần
trong trẻo của Minh Trạm mà nói mê nói sảng, liên tục than thở, “Gầy, gầy
quá, chỉ mới ba ngày trẫm không gặp ngươi mà đã gầy thành như vậy, thật
sự là làm trẫm đau lòng mà.”

Giữa ban ngày ban mặt mà nói như thế khiến Minh Trạm vừa buồn nôn

vừa rùng mình, khom lưng nói, “Thần điệt xưa nay có tật xấu giảm cân
mùa hè, qua một thời gian thì sẽ tốt thôi, Hoàng bá phụ không cần lo lắng.”

Phượng Cảnh Kiền kéo tay Minh Trạm đi vào trong chùa, xúc động nói,

“Trẫm làm sao có thể không quan tâm cho được, ngươi vào chùa cầu phúc
cho quốc thái dân an, trẫm cảm thấy rất an ủi, dù sao trong chùa sống kham
khổ, trẫm nhịn không được mà muốn đến đây thăm hỏi.”

Minh Trạm mỉm cười rồi liếc mắt nhìn Phượng Cảnh Kiền một cái,

Phượng Cảnh Kiền cười cười, xoa bóp tay của Minh Trạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.