ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 856

đình cũng nhìn chằm chằm hành động của Minh Trạm khi quay về Vân
Nam lần này.

Trấn Nam Vương phủ chấp chưởng nhị tỉnh Vân Quý, hai nơi này có

trăm tộc cư ngụ, lại là nơi màu mỡ phì nhiêu, căn cơ của Trấn Nam Vương
phủ cũng thâm sâu, hơn nữa các Trấn Nam Vương đời trước và Hoàng đế
đều có quan hệ huyết thống huynh đệ, vì vậy Hoàng thượng nhắm một mắt
mở một mắt, ngầm đồng ý Trấn Nam Vương phủ tồn tại.

Dĩ vãng phàm đế đô có bất cứ động tác gì thì Trấn Nam Vương phủ sẽ

tùy tùng. Nay thuế muối xem ra là đã rút giây động rừng.

Nguyễn Hồng Nhạn nâng cốc vì Minh Trạm, cười nói, “Nay đế đô không

biết bao nhiêu người đều trông mong vào thế tử.”

“Trông mong ta cái gì?” Minh Trạm gắp một miếng gà nước rồi ăn một

cách tinh tế, ôn hòa nói, “Thuế muối hai tỉnh Vân Quý cũng không thể
đánh đồng với Lưỡng Hoài, có trông mong thế nào cũng chẳng ra được gì.”

Nguyễn Hầu gia cười nói, “Chỉ là lo sợ không đâu mà thôi, thế tử không

cần bận tâm. Thế tử tuổi trẻ, khẩu khí lại lớn, thế tử ở Vân Nam không lâu,
có việc gì thì cứ thương nghị nhiều với Vương gia. Vương gia từng trải
nhiều chuyện, thế tử gặp chuyện gì khó khăn thì có thể thỉnh giáo Vương
gia.” Nguyễn Hầu gia rất hiểu rõ tâm tư của người trẻ tuổi muốn làm nên
đại nghiệp, bất quá Minh Trạm không phải người bình thường, ở vị trí của
hắn có bao nhiêu người như hổ rình mồi?

Làm tốt là chuyện bình thường.

Làm kém thì sẽ có vô số lời đồn đãi thị phi.

Huống chi Trấn Nam Vương đang lúc tráng niên. Thậm chí Minh Trạm

mặc dù làm tốt nhưng e rằng sẽ dễ dàng bị nghi kỵ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.