ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 964

“Không đồng ý cũng không sao. Chúng ta với nhau cả mà, đừng lo.”

Minh Trạm cười hì hì đi theo, ôm lấy cánh tay của Phượng Cảnh Nam, vui
vẻ hỏi, “Ngọ thiện ăn món gì?”

Phượng Cảnh Nam bị hắn làm cho sởn da gà, muốn rút tay ra, kết quả là

bị Minh Trạm túm quá chặt, Phượng Cảnh Nam không thể rút ra, Minh
Trạm lại nhiệt tình nói, “Hôm kia có người cho ta mấy củ nhân sâm, ta
đang định hiếu kính phụ vương, dùng hầm canh tẩm bổ thân mình.”

Minh Trạm lo lắng cho Phượng Cảnh Nam một cách ân cần, làm cho

Phượng Cảnh Nam không thể không nhớ đến một câu ngạn ngữ: Vô sự mà
ân cần, không phải gian tức là đạo.

Phượng Cảnh Nam bị Minh Trạm quấy rối phiền phức, vừa đến phòng

thì lập tức phái người châm trà thưởng cho Minh Trạm một tách, ngăn cản
cái miệng lắm lời của hắn lại.

Tâm tình của Minh Trạm hoàn toàn có thể hình dung là đang bay lên

thiên đàng, một tòa biệt viện mà cũng luyến tiếc, Phượng Cảnh Nam đối
với huynh đệ Minh Lễ chẳng hơn gì thứ này.

Trong chốc lát Hà Ngọc mang đến một hộp gỗ được điêu khắc tinh tế,

Minh Trạm tiếp nhận, mở ra cho Phượng Cảnh Nam xem, “Tất cả đều là
nhân sâm hơn trăm năm, không tệ đâu phụ vương.”

Phượng Cảnh Nam liếc mắt một cái rồi nhắm mắt lại, “Nhân sâm đúng là

nhân sâm tốt, chẳng qua cái hộp thật bình thường.” Xem ra tiểu tử này nhận
không ít thứ tốt nha.

“À.” Minh Trạm có một chút ngượng ngùng, “Cái này, trước đó có đưa

đến cùng một cái hộp không thích hợp, nạm vàng khảm ngọc, lộ ra vài
phần thô thiển, không phù hợp với thẩm mỹ của phụ vương, vì vậy mới đổi
hộp khác cho phụ vương.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.