ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 965

Phượng Cảnh Nam lạnh lùng hừ một tiếng, “Chắc là nhìn đáng giá nên

mới giấu diếm phải không?”

“Làm gì có, phụ vương nghĩ đi đâu vậy?”

“Ngươi là ta sinh ra, làm sao mà ta không hiểu ngươi cho được? Bản mặt

hám tài.” Phượng Cảnh Nam có vẻ chướng mắt với bộ dáng đầu cơ trục lợi
của Minh Trạm.

Minh Trạm tiếp tục lắm lời, “Phụ vương có thể sinh ra ta sao? Là người

đích thân sinh ra ta sao?” Tay đã định cởi ra y khấu trên cổ, lộ ra cần cổ
trắng như tuyết, “Nóng nực quá, chắc là muốn mưa.”

“Lỗ mãng.” Phượng Cảnh Nam mắng một câu, đưa tay cột lại y khấu cho

Minh Trạm, “Chẳng ra thể thống gì cả.”

“Có ai nhìn thấy đâu.” Minh Trạm nói thầm, Phượng Cảnh Nam sinh

trong hoàng thất, thuở nhỏ đã được huấn luyện với lễ nghi khắc nghiệt, y
quan chỉnh tề là điều cơ bản nhất, có một lần vào buổi tối hắn nhìn thấy
Minh Trạm ở trong hoa viên mặc đoản y đoản khố hóng mát, trận đó hắn đã
mắng Minh Trạm cả nửa tháng.

Phượng Cảnh Nam phái người đưa vài tảng băng đến, hành vi kế tiếp của

Phượng Cảnh Nam thật sự làm cho Minh Trạm cảm thấy buồn nôn. Hắn bắt
đầu hỏi những chuyện mấy ngày nay của Minh Trạm, mãi cho đến ngọ
thiện thì mới tạm dừng lại.

Minh Trạm phải nhịn cười, Phượng Cảnh Nam gắp một miếng rau trộn

măng tay vào trong bát của Minh Trạm, Minh Trạm xì cười, ôm bát run run
cả buổi, xoa bụng nói, “Ta đã nói rồi, phụ vương cứ yên tâm đi.”

“Như vậy sao được, ngươi là người thành thật, miệng thì nói như vậy

nhưng trong lòng tất nhiên là lo lắng.” Phượng Cảnh Nam rất để ý lời nói
của Minh Trạm, ôn hòa nói với Minh Trạm, “Có một số việc cũng là do ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.