ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 966

không cân nhắc đầy đủ. Dù sao đây cũng là lần đầu ngươi làm đương sai, vì
ngươi làm việc thỏa đáng cho nên ta cũng không cần hoài nghi. Hôm nay
mới biết hóa ra ngươi chịu áp lực lớn như vậy, trong chốc lát dùng xong
bữa thì hảo hảo nghỉ ngơi, gọi ngự y đến bắt mạch cho ngươi, kê một chút
thuốc bổ.”

Minh Trạm cười he he vài tiếng, “Ta chỉ oán trách vài câu mà thôi.”

“À, vậy là trong lòng còn oán khí à.”

Minh Trạm nhìn Phượng Cảnh Nam một cái, tự mình cầm đùi gà hầm

tiêu mà ăn, “Phụ vương không nghe nói câu này hay sao, hài tử biết khóc sẽ
có sữa bú, hơn nữa có ai mà không muốn trở thành người quan trọng nhất
trong mắt của phụ thân mình.”

Phượng Cảnh Nam nghe xong lời này, trong lòng có một chút hương vị,

đảo mắt nhìn món ăn trong tay của Minh Trạm, cau mày một chút, nhịn
xuống một câu chưa nói. Cũng không biết Minh Trạm làm ra món này từ
đâu, cực kỳ thích ăn, đám hạ nhân tranh nhau nịnh bợ lấy lòng, cho nên
mỗi lần Minh Trạm dùng bữa, Phượng Cảnh Nam đều nhìn thấy mấy món
này.

“Phân phó trù phòng tiềm canh cho ngươi, đừng ăn mấy món cay nhiều

quá.”

Minh Trạm cười cười, xem ra Phượng Cảnh Nam đã sớm chuẩn bị, ngay

cả canh cũng tiềm rất tốt, ngoài miệng vẫn nói như trước, “Trời nóng như
vậy, không cần húp canh nhiều quá, uống bát canh ô mai ướp lạnh cũng đủ
rồi.”

Phượng Cảnh Nam thầm hận trong lòng, lão tử mặc kệ ngươi thì ngươi

đi oán giận, quan tâm ngươi thì lại không biết cảm kích, đúng là bẩm sinh
thích bị ăn đòn mà. Không bận tâm đến lời nói của Minh Trạm, Phượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.