DIỄM CHI - Trang 235

- Ăn cái gì mà cao thế, này vài năm nữa chắc tao không dám đi cạnh mày

đâu.

Nói chung tụi nó nói nếu chấm điểm về nhan sắc thì tôi cũng được cỡ 6-

7 điểm. Còn so với những người làm cùng quán thì tôi đúng là hoa khôi của
quán. Có lẽ vì thế mà lương của tôi cũng nhỉnh hơn mọi người đôi chút.
Đặc biệt mỗi khi có phòng VIP chỉ chủ luôn ưu tiên bảo tôi trước, nếu tôi
bận mới gọi đến mấy người còn lại.

- --------*---------------*--------------

Ấn tượng khiến tôi cả đời không thể quên có lẽ là khi lần đầu tiên tôi

được chị chủ xếp cho phục vụ ở phòng VIP. Dù trước đó đã được cái Nga
nói qua một số điều cơ bản nhưng không hiểu sao tôi vẫn cảm thấy vô cùng
sợ hãi, nhất là cái ánh mắt của người đàn ông ấy nhìn tôi. Ánh mắt ấy khiến
tôi cảm thấy ngạt thở, nó làm cho chân tay tôi bối rối chẳng biết nên làm gì.

Tôi cứ ngỡ biểu hiện ấy của tôi sẽ khiến ông ta khó chịu, nhưng ngược,

ông ta lại tỏ ra vô cùng thích thú. Cứ thế cười khà khà vào mặt tôi rồi hỏi:

- Em là nhân viên mới đúng không.

- Dạ cháu, cháu làm…

- Ừm sao lại cháu, nhìn anh già lắm hay sao?

Cái Nga thấy vẻ luống cuống ấy của tôi thì nhẹ nhàng nằm tay tôi để trấn

an, sau đó cười giả lả nịnh nọt ông ta:

- Anh thông cảm, con bé này là em em, nó mới nên chắc còn run.

Ông ta không nhìn cái Nga, đôi mắt hau háu kia vẫn dán chặt về phía tôi.

Miệng ông ta phả đầy mùi rượu ngoại và thuốc lá vào mặt khiến tôi có cảm
giác khó thở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.