DIỄM CHI - Trang 273

Những lần trước tôi từ quê lên thường chọn giờ quán vắng khách để gọi

nó ra đón, hai đứa cùng nhau nhâm nhi chút hoa quả ở quê rồi cùng cười.
Nó thích nhất mấy quả ổi vườn nhà tôi, nên lần nào tôi cũng để riêng cho
nó một túi ngon nhất, số còn lại mới đem chia cho mọi người làm cùng.

Lần này tôi vẫn đem theo thứ quà quê mà nó thích, nhưng lại không gọi

nó ra đón. Thật ra tôi đã hỏi dò và biết hôm nay nó nghỉ làm, nên muốn lên
bất chợt, dù chưa biết để làm gì nhưng tôi vẫn muốn như thế.

Xách theo túi ổi nặng trĩu tôi khẽ khàng mở cổng, thoáng thấy cửa phòng

tôi không khóa ngoài, chứng tỏ con Nga đang ở nhà. Tôi thật sự muốn biết
không có tôi nó sẽ làm gì đến đi rón rén thật nhẹ nhàng.

Còn chưa kịp hé mắt qua khe cửa nhìn đã nghe giọng nó oang oang nói:

- Từ từ đã anh, nó bắt đầu nghi ngờ rồi. Cũng tại anh lần trước không

chú ý nên lần này mình phải cần thận hơn. Lần này mà anh còn hỏng nữa là
em với anh hết cơ hội đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.