DIỄM CHI - Trang 30

DIỄM CHI

Dạ Thảo

dtv-ebook.com

Chương 4

Lúc này bố mẹ mới dừng lại, cùng đưa ánh mắt qua nhìn tôi. Còn tôi đã

lùi tới sát giường ngủ, gương mặt và ánh mắt đều lộ rõ vẻ sợ hãi. Nhìn thấy
tôi như thế, cả hai mới vội vàng xin lỗi. Mẹ tiến đến trước nên ôm tôi vào
lòng, còn bố thì ngồi bên cạnh ân hận nói:

- Bố xin lỗi con gái, bố quên mất con đang ở đây, bố xin lỗi.

Quên, rõ ràng là bố vừa mới kèm tôi học, hai người cãi nhau cũng vì bất

đồng trong quan điểm dậy con. Vậy mà bố lại bảo quên, lại không nhớ rằng
tôi đang ngồi ở giữa họ hay sao. Hay vì bố mẹ không còn thương tôi nữa?

Tôi không trả lời bố, cũng không vòng tay ôm mẹ như mọi khi, chỉ đưa

ánh mắt đờ đẫn lên nhìn em. Nó cũng đang khóc mếu ở trên tay bà nội, có
lẽ nó cũng như tôi, sợ hãi khi chứng kiến cảnh bố mẹ cãi nhau.

Bà nội tiếp tục trách bố mẹ:

- Chúng mày tối ngay chỉ biết cãi nhau, thích cãi nhau chửi nhau lần sau

ra ngoài. Ở ngay trước mặt con mà cãi nhau như thế, chẳng ra làm sao cả.

Bà còn chửi nhiều lắm, nhưng cả bố và mẹ chẳng ai dám cãi lại nửa lời.

Tôi không biết vì họ tự nhận thấy lỗi sai của mình nên không cãi. Hay vì
cũng giống chị em tôi, là con nên mỗi lần bị chửi dù có oan ức cũng bất lực
không thể phản kháng.

Mẹ ôm tôi, bố xót cái Hương nên cũng lại bế nó để dỗ dành. Hai người,

mỗi người ghị một đứa con, cả hai đang cùng cố gắng làm lành vết thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.