DIỄM CHI - Trang 410

sợ không lo được rồi lúa thóc lại rặm con bé ra thì khổ thân.

Bà luôn thế, luôn nghĩ cho tôi như một đứa con gái, thậm chí còn quan

tâm tôi hơn cả mẹ ruột. Nhờ có bà tôi lại cảm nhận được hơi ấm của tình
mẹ con, có mẹ chăm quả thật rất hạnh phúc.

- ------*--------*------

Năm tháng dần trôi, bé con của tôi cuối cùng cũng vào lớp 1, từ ngày

sinh con bé bố tôi cũng thôi không ra vườn nữa mà giao mọi việc lại cho vợ
chồng tôi. Hàng ngày ông giúp tôi đưa đón con bé đi học.

Cái lưng của ông cũng may được người ta mách cho ông thầy lang ở tận

thanh hóa, chữa đâu có độ nửa tháng, hợp thầy hợp thuốc lại khỏe hẳn lên.

Cái Hương đã tốt nghiệp đại học, nhờ được bằng loại giỏi nên được giữ

lại Hà Nội làm luôn. Mấy lần con bé tâm sự hình như có anh chàng trưởng
phòng đang ngấp nghé mà chưa nhận lời.

- Mời chị Diễm Chi chuẩn bị vào khám.

Tiếng cô y tá cất lên cắt ngang dòng suy nghĩ, tôi cùng chồng lại dẫn

nhau vào phòng siêu âm. Bé con trong bụng của tôi đã được 16 tuần nên
hai vợ chồng chở nhau đi khám định kỳ để được ngắm con.

Nhìn ngắm cái chấm bé xíu trên màn hình mà lòng tôi hạnh phúc vô

cùng. Vị bác sĩ nhìn vợ chồng tôi rồi nhẹ nhàng hỏi:

- Bé thứ mấy đây.

- Dạ thứ 2 ạ.

- Thế bé đầu giống ai.

Khôi chẳng để tôi nói mà nhanh nhảu nói trước:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.